Sở Sơ Nhan biết hắn là cố ý hỏi ra nghi hoặc của mọi người, để tránh người khác lên tiếng nhắm vào thì ngược lại rất phiền:
- Đó là bởi vì Thạch gia luyện chế một pháp bảo giữ mạng cho Thạch Côn, linh hồn của dị thú thượng cổ Phệ Côn được phong ấn trong giới chỉ.
- Phệ Côn?
Nghe thấy cái tên này, trong sân lập tức xôi xao.
Có một số học sinh chưa được nghe nói tới vội vàng hỏi người biết ở bên cạnh, người tri thức uyên bác liền thừa cơ khoe khoang:
- Phệ Côn là một loại thần thú cổ hình thể dài chừng trăm trượng bồng bềnh trong không trung, có thể dựa vào không ngừng cắn nuốt địch nhân để tiến hóa, cuối cùng thực lực sẽ vô cùng cường đại, ít nhất cũng là Cửu phẩm...
Nghe thấy người khác giải thích không khỏi hít một hơi lạnh, đều thảo luận một sinh vật lớn như vậy sao có thể bồng bềnh trong không trung.
Học sinh lúc trước tiến vào bí cảnh lại hơi biến sắc, nhớ tới khi ấy ở trong bí cảnh dường như cũng cảm nhận được một cỗ uy áp cường đại, còn từ xa nhìn thấy một thân ảnh khổng lồ, chỉ là không lâu sau liền biến mất, tuy mọi người kinh hãi, nhưng cũng không quá để ở trong lòng, dù sao cũng là ở trong bí cảnh, xuất hiện bất kỳ thứ gì cũng là rất bình thường.
Không ngờ là Thạch Côn thả ra, năng lực của Thạch gia thật sự quá kinh người, không ngờ có thể luyện chế sinh vật khủng bố như vậy làm công cụ.
Có điều bọn họ hiếu kỳ về một chuyện khác hơn, Sở Sơ Nhan không ngờ có thể chạy trốn dưới tay sinh vật khủng bố như vậy, rốt cuộc là làm như thế nào?
Nghe thấy có người chất vấn, Sở Sơ Nhan đáp:
- Phệ Côn vốn có thực lực cao tới Cửu phẩm, đáng tiếc bởi vì nguyên do chỉ là tàn hồn, thực lực giảm xuống một bậc, nhưng bất kể là thế nào cũng không phải ta có khả năng chống lại. Bị bức vào đường cùng, ta chỉ đành sử ra một chiêu cấm thuật, tuy tiêu diệt được tàn hồn của Phệ Côn, nhưng bản thân cũng bị nguyên mạch đứt đoạn, triệt để trở thành một phế nhân mạng như chỉ mành treo chuông.
Lời này vừa được nói ra, toàn trường đều xôn xao.
Có người khiếp sợ vì Sở Sơ Nhan không ngờ ngay cả thần thú Cửu phẩm cũng có thể tiêu diệt, quả nhiên không hổ là đệ nhất thiên tài của học viện.
Ngoài ra lại có người thì tò mò cấm thuật ép dưới đáy hòm của nàng ta rốt cuộc là gì, không ngờ có thể khiến Ngũ phẩm như nàng ta lại đả bại một đối thủ cường đại như vậy. Chỉ có điều những thứ này là tồn tại cơ mật nhất của một người tu hành, chuyện liên quan tới sinh tử tương lai, không ai lại có mặt mùi đi hỏi tới cùng, chỉ có thể thầm phỏng đoán.
Nhưng nhiều người hơn thì nghe thấy nàng ta bởi vì phát động cấm thuật mà trở thành phế nhân nguyên mạch đứt đoạn thì đều biến sắc, phải biết rằng Sở Sơ Nhan trước giờ đều là nữ thần có nhân khí cực cao, cho dù đã thành thân, cũng không làm ảnh hưởng tới mị lực của nàng ta.
Dẫu sao có một số tin tức đường nhỏ truyền ra, hai người chưa cùng phòng; Hơn nữa trước kia Tổ An luôn là hình tượng phế vật, mọi người cũng không tin Sở gia thật sự sẽ coi hắn là con rể.
Chỉ có điều trải qua đại hội gia tộc lúc trước, lại thêm chuyến đi bí cảnh lần này, đặc biệt rất nhiều nam nhân đều tận mắt thấy một màn đó, những ý tưởng này dần dần bắt đầu bị dao động.
Nhưng có dao động tới mấy, cho tới hiện tại Sở Sơ Nhan vẫn là ánh sáng rực rỡ trong lòng bọn họ.
Cho nên nghe thấy nàng ta bị bức đến mức nguyên mạch đứt đoạn, ai nấy lòng đầy căm phẫn, không ít người thậm chí bất chấp quyền thế của Thạch gia bắt đầu lên án công khai Thạch Côn.
Khương La Phu cũng biến sắc, sau khi nghe được tin tức này ngay lập tức xuất hiện ở bên cạnh Sở Sơ Nhan, nắm cổ tay nàng ta để kiểm tra, chờ phát hiện mạch tượng của nàng ta vững vàng, thậm chí còn vững chắc hơn trước kia mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này Thạch Nhạc Chí cười lạnh nói:
- Nực cười, hiện tại ngươi có thể chạy có thể nhảy, tu vi còn mạnh hơn trước, tình hình vừa rồi ngươi xuất thủ mọi người đều nhìn thấy, nào có bộ dạng nguyên mạch bị hao tổn?
Khương La Phu cũng có chút nghi hoặc nhìn về phía nàng ta, Sở Sơ Nhan thản nhiên đáp:
- Đó là bởi vì A Tổ liều mạng cứu ta, về sau còn giúp ta tìm thấy một gốc Vô Tung Huyễn Liên cho ta ăn vào, mới khôi phục lại.
Nàng ta cũng ngại nói quá trình nói Tổ An cứu nàng ta, đành phải đổ lên trên người Vô Tung Huyễn Liên, dù là như vậy, vẫn cảm thấy hai má nóng lên.
- Vô Tung Huyễn Liên!
Tất cả mọi người đều kinh hô, vật nghịch thiên một cánh hoa cũng có thể đề thăng một cảnh giới nhỏ!
Lúc trước đích xác có lưu truyền một truyền thuyết, nói trong bí cảnh rất có thể có một gốc Vô Tung Huyễn Liên, cho nên lần này vô số người đều nhắm vào nó.
Chỉ tiếc cả đám người cơ hồ đã lật tung cả bí cảnh cũng không tìm thấy, còn tưởng rằng chỉ là tin vịt, nào ngờ lại là sự thực.
Người xung quanh đều nhìn Tổ An với vẻ phức tạp, chỉ trỏ:
- Vận cứt chó của Tổ An này không khỏi quá mạnh rồi? Dựa vào cái gì mà hắn có thể tìm thấy vật nghịch thiên như vậy.
- Ta cũng kinh ngạc vì Tổ An không ngờ lại nỡ từ bỏ thứ quý giá như vậy cho người khác dùng, người này tán gái đúng là chịu bỏ vốn.
- Chẳng trách nhiều nữ nhân như vậy đều khăng khăng một mực với hắn, xem ra hắn quả thật có chỗ hơn người, nếu là ta thì khẳng định không làm được rộng rãi như vậy.
- Ta cũng cảm thấy hắn quá xung động, vật như vậy mà cho người khác, người khác cũng sẽ chỉ cảm động nhất thời, hơn nữa chênh lệch giữa hai người sẽ càng lúc càng lớn, tương lai chung quy khó thoát khỏi kết cục chia tay.
- Đúng vậy, bản thân mình dùng không tốt à, đến lúc đó thực lực cao rồi thì mỹ nữ gì mà chẳng mặc cho hắn chọn, cho dù là Sở tiểu thư cũng sẽ phải ngước nhìn hắn, giới này cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực của bản thân để nói chuyện.
...
Khác với những nam nhân lý trí chua loét đó, các nữ nhân ở trong sân lại ai nấy mắt sáng rực lên, kính dâng tất cả cho người mình yêu, không phải là tình yêu mà bọn họ theo đuổi cả đời sao?
Bùi Miên Mạn thầm kêu thiệt to rồi, sớm biết như vậy lúc trước nên đi theo Tổ An, kiểu gì cũng được chia một chén canh, hiện giờ Tổ An khẳng định đã dựa vào cái này để lấy được phương tâm của Sở Sơ Nhan, sợ rằng đã không cần liên minh với mình nữa.
Đó cũng chỉ là thứ yếu, mấu chốt tuy nàng ta trên danh nghĩa là khuê mật thân nhất của Sở Sơ Nhan, nhưng trong lòng một mực đều thầm so sánh, trước đây nàng ta không cảm thấy mình có chỗ nào không bằng đối phương, thậm chí nàng ta tự tin rằng tu vi thực tế còn cao hơn Sở Sơ Nhan một chút.