Mị Ly không biết phải nói gì, tên gia hỏa này nhìn thế nào cũng giống người đầu óc không quá bình thường, người bình thường lại nói như vậy được à?
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +250!
- Tên gia hỏa ngươi...
Mị Ly nghiến răng nghiến lợi, đang muốn phát tác thì lại bị Tổ An vươn tay ra cắt ngang.
- Đợi đã!
- Ngươi làm gì thế?
Mị Ly nhướng mày, không biết hắn lại muốn làm trò quỷ gì.
Tổ An không nói, mà là triệu hồi ra bàn phím, bắt đầu rút thưởng vòng mới.
Vòng trước rút thưởng thiệt chừng hơn ba vạn, lần này lại há có thể giẫm lên vết xe đổ, một khi có thể bắt đầu rút sẽ dùng hết điểm nộ khí luôn!
Vừa rồi còn lại 84 điểm, hiện tại lại có 250 điểm, tổng cộng 334, có thể rút ba lần, còn có thể dư lại 34 điểm.
Có một thoáng như vậy, hắn thậm chí có một loại cảm giác kiếm lời.
Quả nhiên, ba lần này rút thưởng vẫn không rút được gì.
Nhưng tâm tình không như lúc vừa rồi, hiện tại là cả người thoải mái, cuối cùng cũng triệt để dọn sạch FLAG lúc trước lập ra, xem ra sau này không thể thề bừa bãi.
Thiên đạo luân hồi, thương thiên không bỏ qua cho ai!
- Được rồi, hoàng hậu tỷ tỷ, vừa rồi ngươi chuẩn bị nói gì?
Tâm tình của Tổ An sung sướng, trên mặt cũng có thêm nét cười.
- Vừa rồi ta chuẩn bị nói...
Mị Ly nói xong bỗng nhiên ngây ra, ơ, vừa rồi ta là muốn nói gì, bị hắn ngắt quãng như vậy, cảm xúc cũng không nối tiếp được.
Một lúc sau nàng ta mới có phản ứng:
- Hừ, vì sao ta phải ký kết 'Tử Sinh Khế Khoát' với ngươi, trong lòng ngươi lại không rõ à? Nói tới cái này ta lại tức giận, sau này ngươi còn nói những lời đùa giỡn khinh bạc thì đừng trách ta vô tình.
Dừng một chút, hình như lo đối phương không sợ loại uy hiếp ba phải cái nào cũng được như vậy, nàng ta lại bổ sung:
- Tuy ta không thể giết ngươi, nhưng đánh gãy một chân của ngươi thì vẫn có thể, dù sao công pháp của ngươi cần bị đánh để đề thăng, cũng coi như ta giúp ngươi tu luyện.
- Ơ, sao càng nói càng có một loại xung động nóng lòng muốn thử thế nhỉ.
Chú ý thấy ánh mắt nàng ta không ngừng nhìn lên đùi mình, Tổ An hoảng sợ, vội vàng nói:
- Ta tin, ta tin, cái này không cần thử. Đúng rồi, ta còn có một câu hỏi, Doanh Chính rõ ràng có biện pháp đối phó ngươi, nhưng vì sao năm đó lại không tinh lọc ngươi, ngược lại áp dụng loại phương pháp phong ấn phiền phức như vậy?
Mị Ly hừ một tiếng:
- Sự tinh lọc của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh chỉ có hiệu quả với thể linh hồn, lúc ấy ta có nhục thân bảo hộ, sao lại sợ hắn tinh lọc.
Tổ An nghi hoặc nói:
- Nhưng vì sao hắn không giết ngươi trước, rồi tinh lọc linh hồn của ngươi? Thứ cho ta nói thẳng, tuy ngươi cường đại, nhưng cũng có thể không bằng được Doanh Chính chứ, hắn muốn giết ngươi thì khẳng định có biện pháp.
Lúc trước Mị Ly một mực không nói rõ cái này, hiện giờ tựa hồ là bởi vì vận mệnh của hai người đã triệt để gắn chặt với nhau, nàng ta cuối cùng cũng bắt đầu giải thích:
- Hắn là một người thích mình luôn phải mạnh hơn người khác, một mực muốn ta khuất phục nhận thua, nhưng ta lại há có thể cho hắn được toại nguyện! Đương nhiên ta cũng thừa nhận, chắc hắn vẫn nhớ một chút tình cảm vợ chồng, không triệt để hạ tử thủ...
- Hai người chúng ta giằng co nhau như vậy, không lâu sau Doanh Chính liền chết bất đắc kỳ tử, bên ta tất nhiên tục bị phong ấn.
Tổ An chú ý thấy biểu cảm khi nàng ta nói những cái này có chút kỳ quái, tựa hồ là đang nhớ lại những gì năm đó, lại tựa hồ là đang cảm khái Doanh Chính thủ hạ lưu tình đối với nàng ta.
Nhưng không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy đối phương dường như đang cố ý giấu diếm gì đó.
Hắn biết có tiếp tục truy hỏi cũng không có ý nghĩa, thôi cứ chờ tương lai hai người quen thuộc hơn lại tìm cơ hội hỏi vậy.
- Đúng rồi, lúc trước ngươi nhắc tới Chương Hàm lợi dụng dư uy của Trấn Hồn Đại Ấn, liên hợp với Hạng Võ phong ấn quân đoàn vong linh đó lại. Hạng Võ đã tới nơi này, với cừu hận của hắn đối với vương thất Đại Tần, chắc không thể bỏ qua cho ngươi chứ.
Tổ An hỏi.
- Ngươi không ngờ lại hiểu Hạng Võ như vậy à?
Trong mắt Mị Ly hiện lên một chút kinh ngạc.
- Không sai, năm đó Hạng Võ đồ sát hàng binh Tần quốc, hỏa thiêu cung A Phòng, cướp bóc Hàm Dương, về sau từ trong miệng Chương Hàm biết được sự tồn tại của ta, tất nhiên là không muốn buông tha cho ta.
Nói tới đây trong ngữ khí của nàng ta có thêm một chút nộ khí:
- Hắn từ lâu đã nghe nói diễm danh của ta, lại thêm ta là hoàng hậu Tần quốc, hắn bị lòng muốn chinh phục quấy phá, nổi lên một số tâm tư xấu xa với ta.
- Lúc ban đầu hắn còn ở trong địa cung nói ra lòng ái mộ, nhưng đến về sau hắn không nhịn được nữa, liền quyết định bài trừ Trấn Hồn Đại Ấn tới gặp ta.
Tổ An cả kinh:
- Với thực lực của Hạng Võ, Trấn Hồn Đại Ấn chưa chắc đã cản được hắn.
Trong lịch sử thế giới trước kia của mình, Hạng Võ chính là mãnh tướng có giá trị vũ lực được công nhận là số một, trong lịch sử phiên bản thần thoại này, giá trị vũ lực của Hạng Võ còn không phải là nghịch thiênà?
- Thế thì ngươi sai rồi, thực lực của Hạng Võ quả thật vô cùng khủng bố, Nhân chi phong ấn, Địa chi phong ấn căn bản không ngăn cản được hắn, tốc độ phá trận của hắn nhanh hơn ngươi rất nhiều.
Mị Ly đáp.
Tổ An ngượng ngùng, thầm nghĩ thua trước mãnh nhân như vậy, cũng không tính là mất mặt.
Mị Ly lại nói:
- Nhưng ở Thiên chi phong ấn, hắn lại thất bại. Tu vi của hắn có cao tới đâu, lại thủy chung không thể chống lại thiên ý, lại thêm về sau hắn ở bên ngoài dường như có phiền phức khó giải quyết gì đó, không còn tới bên địa cung này nữa.
- Chính bởi vậy, lúc trước ta mới cho rằng Thiên chi phong ấn hung hiểm dị thường, dẫu sao ngay cả tu vi cao như Hạng Võ cũng không thể bài trừ, một tên gia hỏa Tam phẩm như ngươi, lại càng không hy vọng gì.
- Ai ngờ Thiên chi phong ấn này lại bị tiểu tử ngươi phá, kể ra cũng là ý trời.
Nói tới về sau, Mị Ly không nhịn được mà cười rộ lên.
Có điều lại nghĩ tuy mình cuối cùng đột phá phong ấn mà ra, nhưng lại tiến vào một cái lồng chim khác, sắc mặt không khỏi lại khó coi hơn mấy phần.
Tổ An thì đắc ý:
- Xem ra ta quả nhiên là thiên tuyển chi tử..
Nhìn thấy bộ dạng tinh vi ở của hắn, Mị Ly một mực khó chịu:
- Hừ, nếu không phải lúc trước Hạng Võ xông trận khiến kiếm linh của Thái A Kiếm lại bị hao tổn, lần này ngươi phá trận, độ khó không biết sẽ tăng lên bao nhiêu lần.
Tổ An lại không chút ngượng ngùng:
- Thế vừa hay chứng minh ta là người được vận mệnh lựa chọn tới cứu ngươi, bằng không vì sao mạnh như hắn cũng không phá được, lại bị một người tu hành Tam phẩm như ta phá chứ.
Nghe thấy lời nói của hắn, Mị Ly ngẩn ra, miệng lẩm bẩm: Vận mệnh lựa chọn sao...
Một lúc sau mới hồi phục lại tinh thần, nàng ta khẽ nói: