Yến Vương ở địa vị cao lâu, ngày thường luôn chú ý hỉ nộ không lộ ra ngoài, đều là người khác nịnh nọt tươi cười với hắn, không ngờ mình cũng có một ngày phải tươi cười lấy lòng người khác, hơn nữa còn cười tự nhiên đến vậy.
- Hiểu lầm, các ngươi dấy binh tạo phản, giết chết không biết bao nhiêu binh lính và dân chúng, đây cũng là hiểu lầm sao?
Tổ An ngay cả tay cũng không nhấc, cả người Yến Vương đã bị túm lên từ trong đám hộ vệ.
Hai chân hắn ra sức đạp loạn, hai tay không ngừng cào cấu cổ họng, dường như có một bàn tay vô hình khổng lồ đang bóp chặt cổ hắn.
Hắn cuối cùng cũng tự mình trải nghiệm cảm giác sợ hãi mà vừa rồi bốn tên kia phải đối mặt, uy áp vô tận của đối phương, dường như trời sinh áp chế huyết mạch, tu vi mà ngày thường hắn lấy làm tự hào, lúc này lại yếu ớt như trẻ con.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây