Tổ An cũng vươn tay ra ôm lấy, Thương Lưu Ngư chỉ cảm thấy một bàn tay vô hình ôm lấy vòng eo của mình, a một tiếng kinh ngạc, sau đó bị ôm vào trong lòng đối phương.
- Đừng đi, chúng ta đã lâu không gặp rồi.
Tổ An ôm chặt lấy nàng, nghĩ đến nỗi đau chia ly ở thế giới Thiên Đình, bây giờ lòng hắn còn đau.
Hai tỷ muội nhìn nhau, đều nhìn ra sự lúng túng trong mắt đối phương.
Bọn họ quả thật tình tỷ muội thắm thiết, hơn nữa cũng tâm đầu ý hợp với Tổ An, nhưng hai tỷ muội cùng lúc được tình lang trái ôm phải ấp, thật sự vẫn có chút xấu hổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây