Lục Địa Kiện Tiên

Chương 367: Nan đề khó giải (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tổ An ở bên cạnh ngoảnh mặt làm thinh, phát hiện gương đó không ngờ giống với điện thoại video kiếp trước, xem ra thế giới tu hành này quả nhiên thần kỳ, cho dù không đi theo đường lối khoa học kỹ thuật, cũng có thể dùng con đường tu luyện mang tới tác dụng tương tự.

Chỉ thấy Vương đại nhân không ngừng cúi đầu khom lưng với nhân vật trong gương, nói chuyện với nhau xong, liền thu hồi gương, sau đó lập tức mặt đầy sát khí:

- Thẩm vấn từng nhà, chữ này rốt cuộc là ai khắc, nếu không tra được các ngươi đều phải chết!

Nghe thấy lời nói của hắn, các thôn dân đang đứng xem lập tức xôn xao, vốn ăn dưa chuột đang thơm, nào có biết dao nhỏ rơi xuống trên đầu mình!

- Không phải chúng ta, vừa rồi chúng ta đều bận dập lửa.

- Đúng vậy, chữ to ta còn không nhận ra nổi một chữ, sao biết khắc chữ.

- Oan uổng, mọi người đều biết, ta là người mù mà.

...

Một đám người đều kêu oan.

Kiều Tuyết Doanh kéo tay Tổ An:

- Vừa rồi ngươi có nhìn thấy là ai khắc chữ không? Ta bận cứu tế, không chú ý bên này.

Tổ An lắc đầu, tâm tình có chút trầm trọng.

- Đúng rồi, vừa rồi ta hình như nhìn thấy người đó chạy về phía thiên thạch.

Bỗng nhiên có thôn dân chỉ vào Tổ An kêu lên.

- Không sai, hai người này lai lịch khả nghi, nhất định là bọn họ làm.

Có người khác cũng phụ họa, hiển nhiên chuyện liên quan tới tính mạng cả nhà, bọn họ đều muốn mau chóng rửa sạch bản thân.

...

Kiều Tuyết Doanh lập tức ngây người, vừa rồi mình còn hảo ý giúp bọn họ, kết quả lại nhận được hồi báo thế này.

- Đây là chuyện thường tình của con người, ngươi cũng đừng quá để ý.

Tổ An nhỏ giọng an ủi.

Kiều Tuyết Doanh nhìn hắn với vẻ kỳ quái, vừa rồi người này rõ ràng tức giận những thôn dân đó, hiện tại lại lên tiếng giúp bọn họ, đúng là quái nhân:

- Hừ, bộ dạng như nhìn thấu nhân thế, ngươi mới bao nhiêu tuổi.

- Có nhìn thấu hay không không liên quan tới tuổi tác, có người sống cả đời cũng vẫn là hạng hồ đồ.

Tổ An vừa trả lời vừa chú ý hướng đi của những binh lính đó, tùy thời chuẩn bị phá vây.

Nghe thấy những thôn dân đó chỉ ra và xác nhận, Vương đại nhân bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía hai người, binh lính dưới tay cũng lén lút tỏa ra chung quanh, phòng ngừa hắn chạy trốn.

Khi Tổ An đang chuẩn bị tiên phát chế nhân, trong mắt Vương đại nhân hiện lên một chút nghi hoặc, sau đó cười ha ha nói:

- Thì ra là ngự sử đại nhân, trong những ngày này chúng ta một mực đang tìm ngự sử đại nhân, không ngờ ngài lại tới nơi này.

- Ngự sử đại nhân?

Tổ An ngây đơ, phản ứng đầu tiên là đối phương nói lung tung để cố ý làm tê liệt mình, nhưng rất nhanh liền ý thức được điều đó là không có khả năng, đối phương không cần thiết phải lằng nhằng như vậy.

Kinh lịch chơi game xem tiểu thuyết của kiếp trước khiến hắn lập tức có phản ứng, đây là thân phận mà nhiệm vụ này an bài cho họ, để dung nhập vào nội dung một cách hợp lý hơn.

Vương đại nhân nói xong lườm mấy thôn dân lúc trước vừa kêu gào một cái:

- Các ngươi nói hưu nói vượn gì thế, vị này là ngự sử đại nhân, sao có thể viết ra những chữ đại nghịch bất đạo đó, các ngươi đừng có nóng lòng thoát tội mà cắn càn lung tung.

Vừa nói vừa đi tới Tổ An bên cạnh:

- Ngự sử đại nhân, triều đình giao trách nhiệm trong một ngày phải tìm thấy hung phạm, nếu không chúng ta sẽ bị mất chức xử tử, ở đây chức quan của ngài là lớn nhất, chúng ta đều nghe ngài.

Tổ An biết hắn là muốn đẩy trách nhiệm, nhưng cũng biết đây chính là mấu chốt để phá giải Thiên chi phong ấn, cho nên cũng không cự tuyệt:

- Được, do ta phụ trách, các ngươi thẩm vấn đơn độc mỗi hộ gia đình trong thôn, để tránh bọn họ thông cung.

- Vâng.

Vương đại nhân vội vàng vẫy tay, sai binh lính thuộc hạ tách các thôn dân ra thẩm vấn.

Làm xong tất cả, hắn nịnh nọt đi tới bên cạnh Tổ An, lại bị Tổ An bực mình đuổi đi:

- Chuyện ở đây nhiều như vậy, rõ ràng là nhân thủ không đủ, ngươi tới bên ta làm gì, ngươi cũng đi thẩm vấn đi.

- Vâng vâng vâng.

Vương đại nhân cúi đầu khom lưng, trong lòng lại nghĩ may mà lần này đẩy được trách nhiệm ra, hiện giờ có ngự sử đại nhân gánh thay, cho dù xảy ra chuyện gì, ta cũng chỉ chịu trách nhiệm thứ yếu, nhưng vẫn tốt hơn phải chịu trách nhiệm toàn quyền.

Đợi hắn đi rồi, Kiều Tuyết Doanh không nhịn được nữa, vội vàng hỏi:

- Ngươi từ lúc nào lại thành ngự sử đại nhân thế?

Tổ An đáp:

- Đây là thân phận Thiên chi phong ấn an bài cho chúng ta, chúng ta điều tra ra ai là người khắc chữ, chắc có thể phá giải phong ấn này.

- Ồ, như vậy xem ra chắc rất đơn giản mới đúng, hoàn toàn không nguy hiểm như Nhân chi phong ấn, Địa chi phong ấn lúc trước.

Kiều Tuyết Doanh thở phào nhẹ nhõm.

- Ngươi cao hứng quá sớm rồi, nếu không tra ra, dựa theo pháp luật của Tần quốc, hai ta phụ trách phá án, khẳng định là tử tội, Vương đại nhân đó là phó thủ, có thể chỉ bị mất chức điều tra, bằng không ngươi cho rằng vì sao khi hắn nhìn thấy ta lại vui vẻ như vậy.

Tổ An đáp.

- Đó chỉ là tình huống xấu nhất thôi, theo ta thấy chắc không khó tra, trong thôn tổng cộng cũng không có được bao nhiêu người, trong những nha dịch đó cũng không thiếu cao thủ thẩm vấn, thẩm tra từng bước là có thể tìm ra thôi.

Nghĩ nghĩ một chút Kiều Tuyết Doanh lại bổ sung.

- Ngoài ra ta còn có thể loại trừ một số người, vừa rồi khi cứu hoả ta nhìn thấy không ít người, bọn họ chắc không có cơ hội đi tới bên thiên thạch khắc chữ.

- Nếu đúng vậy thì tốt rồi, đề này kỳ thật rất khó giải.

Tổ An thở dài một tiếng, cuối cùng cũng minh bạch vì sao đây lại là Thiên chi phong ấn, không chỉ có liên quan tới tinh thần trên trời, hơn nữa là kết cục chắc chắn phải chết.

- Sao lại khó giải?

Kiều Tuyết Doanh nghi hoặc.

- Còn nữa, vừa rồi ngươi rõ ràng ở bên kia, có người tiếp cận thiên thạch hay không mà cũng không phát hiện được à?

- Chính bởi vì ta thấy cho nên mới nói đề này khó giải, bởi vì...

Tổ An dừng một chút, mới chậm rãi nói.

- Bởi vì khi khối thiên thạch này rơi xuống, bên trên đã khắc sẵn chữ rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)