Lục Địa Kiện Tiên

Chương 359: Duyên nửa đời

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi nhìn cái gì, ồ, ta cuối cùng cũng hiểu rồi, thì ra ngươi một mực thích ta, trước kia sở dĩ ngươi thường xuyên cãi nhau với ta, chính là muốn hấp dẫn sự chú ý của ta.

Tổ An nghĩ đến tình yêu ngây thơ giữa học sinh tiểu học kiếp trước, nếu ai thích người nào sẽ không nhịn được mà bắt nạt đối phương, hắn liền phân tích ra như vậy.

Kiều Tuyết Doanh:

- ...

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +999!

- Thôi thôi, dù sao đôi ta cũng phải chết, ta không tính toán nữa.

Tổ An thở dài một hơi.

- Yên tâm đi, cho dù trên đường xuống cửu tuyền gặp lại Sơ Nhan, ta cũng sẽ không nói với nàng chuyện ngươi làm với ta.

Kiều Tuyết Doanh:

- ...

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +1024!

Thấy hắn vẫn muốn nói tiếp, Kiều Tuyết Doanh cuối cùng cũng bạo phát:

- Ngươi nói đủ chưa?

- Nếu ngươi thực sự để ta nói, ta nói ba ngày ba đêm cũng không hết, ài, ai bảo trời cao cho ta một cái miệng nổi bật như vậy, ngay cả ngươi cũng không nhịn được mà muốn hôn ta.

Tổ An vừa nói còn vừa sờ sờ môi.

Kiều Tuyết Doanh:

- ...

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +1024!

Nàng đúng là sắp phát rồ rồi, người này quả thực là một đóa hoa lạ, vừa rồi mình đúng là bị ma quỷ ám ảnh, không ngờ lại sinh ra một số ý tưởng loạn thất bát tao với hắn.

Hít sâu một hơi, nàng hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi không cảm thấy thân thể mình có biến hóa gì à?

- Biến hóa? Có thể có biến hóa gì... Ơ?

Tổ An giơ tay lên, bỗng nhiên sửng sốt, hắn nhận thấy thương thế trong cơ thể đã đỡ bảy tám phần, ngay cả nguyên khí cũng khôi phục hoàn toàn.

- Thế... Này là sao?

Dù là với thần kinh thô của hắn, hiện giờ cũng ngây đơ.

- Vừa rồi ta phát động bí thuật bản tộc đối với ngươi... Bán Sinh Chi Duyên, từ đó ngươi sẽ có một nửa thọ mệnh và sinh mệnh lực của ta, về phần chữa khỏi thương thế trong cơ thể ngươi, chỉ là nhân tiện.

Kiều Tuyết Doanh giải thích.

- Ta chỉ có một nửa nửa thọ mệnh và sinh mệnh lực của ngươi.

Tổ An lập tức nhảy cẫng lên.

- Thù gì oán gì, không ngờ ngươi lại làm ra loại chuyện này đối với ta, vốn ta có thể sống trăm tuổi, kết quả hiện tại lại chỉ có một nửa thọ mệnh của ngươi?

Kiều Tuyết Doanh:

- ...

Tổ An thở dài một hơi:

- Thôi, quên đi, ngươi cũng là vì cứu ta, dẫu sao vẫn tốt hơn là với lập tức chết ngay, chỉ có một nửa thì chỉ có một nửa vậy.

Kiều Tuyết Doanh nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn:

- Ngươi có biết thọ mệnh của ta vốn là bao nhiêu không?

Tổ An quan sát nàng một phen:

- Nhìn ngươi mi cong miệng nhỏ, cũng không giống như là người có phúc, khẳng định cũng không sống được lâu, bảy tám mươi tuổi là cùng.

Kiều Tuyết Doanh oán hận nói:

- Nếu dưới tình huống bình thường, ta ít nhất có thể sống đến một ngàn năm trăm tuổi, kết quả hiện tại chia cho ngươi một nửa, ngươi còn ở đây ngại ít?

Tổ An lập tức ngây người:

- Bao nhiêu, một ngàn năm trăm tuổi á?

Kiều Tuyết Doanh hừ một tiếng quay mặt đi:

- Đó là ít nhất, theo tu vi của ta cao thâm hơn, đột phá hai ngàn tuổi cũng không phải không thể.

- Sao ngươi có thể sống lâu như vậy...

Tổ An bỗng nhiên ý thức được gì đó.

- Ngươi không phải nhân loại à?

- Ai nói với ngươi ta là nhân loại?

Kiều Tuyết Doanh trợn mắt lên.

- Ta chỉ là từ nhỏ lớn lên trong thế giới nhân loại mà thôi.

- Ngươi rốt cuộc là chủng tộc gì? Long Nữ, hồ ly tinh?

Tổ An vừa suy đoán vừa chạy đến phía sau vén váy nàng lên, một bờ mông căng tròn lán mịn, được chiếc quần lót bằng tơ tằm bao vây, để hắn nhịn không được nuốt nước bọt.

Kiều Tuyết Doanh vừa thẹn vừa giận, vội kéo váy xuống:

- Ngươi làm gì thế?

- Ta xem sau mông ngươi có mọc đuôi không?

Tổ An nghiêm trang đáp.

Kiều Tuyết Doanh:

- ...

Thấy nàng túm chặt váy mình, Tổ An chưa tận hứng nói:

- Đúng rồi, bản thể của ngươi là gì, ngươi trước kia thường xuyên huyễn hóa ra một số cây mây, ngươi không phải là Thụ yêu chứ?

Trong ấn tượng của hắn, Thụ yêu đều là loại tú bà bức bách Nhiếp Tiểu Thiến làm việc, thật sự không phải nhân vật tốt.

- Ngươi mới là Thụ yêu, cả nhà ngươi đều là Thụ yêu!

Kiều Tuyết Doanh không nhịn được mắng.

- Ngươi rốt cuộc là gì?

Tổ An càng lúc càng tò mò.

- Không nói với ngươi.

Ánh mắt Kiều Tuyết Doanh dừng lại trên hai đầu thương cắm vào cánh tay hắn, trong lòng mềm nhũn, nói tiếp.

- Ngươi biết thân phận của ta cũng không có lợi gì, còn có thể mang đến họa loạn vô tận.

- Được rồi, được rồi, không nói thì thôi.

Tổ An lẩm bẩm một tiếng, thấy những tượng binh mã đó cách hai người còn không tới mấy trượng, hắn nhổ đầu thương trên tay, sau đó dẫn theo Kiều Tuyết Doanh lao về phía chúng.

Hiện giờ thương thế của hắn được Kiều Tuyết Doanh trị liệu gần khỏi, trên trình độ nào đó thì có thể tính là đầy máu sống lại, tuy không có gia thành cuồng bạo của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, nhưng đánh nhau thì ít nhất cũng không cần thấp tha thấp thỏm như vậy nữa.

Đương nhiên bởi vì tốc độ không nhanh bằng lúc trước, cho dù thi triển Quỳ Hoa Ảo Ảnh cũng rất khó tránh được công kích của nhiều tượng binh mã như vậy, tuy hắn đã kích sát một số, nhưng qua một trận, trên người vẫn khắp nơi đều bị thương.

Hắn tìm cơ hội nhảy ra khỏi vòng vây của tượng binh mã, sau đó trong ánh mắt nghi hoặc của Kiều Tuyết Doanh ôm lấy mặt nàng hôn lên môi một cái.

- Ô ô.

Kiều Tuyết Doanh trợn to mắt, hơi thở gấp gáp, vất vả lắm mới giãy ra được, nổi giận đánh hắn.

- Ngươi làm gì thế!

- Không có gì, vừa rồi hôn ngươi một cái, ta liền đầy máu sống lại, nghĩ chắc nên hôn ngươi thêm mấy cái nữa, chẳng phải là thương thế có thể khôi phục à?

Tổ An nghĩ lần này sao không có hiệu quả, chẳng lẽ là hôn chưa đủ lâu?

- Ngươi nghĩ hay nhỉ!

Kiều Tuyết Doanh đỏ mặt mắng một tiếng.

- Kỹ năng Bán Sinh Chi Duyên này là thứ quý giá nhất của tộc nhân chúng ta, cả đời chỉ có thể phát động một lần!

- Cả đời chỉ có thể có một lần?

Tổ An sửng sốt.

- Ngươi trao thứ quý giá nhất trong cuộc đời cho ta?

Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh đỏ lên, quay mặt qua chỗ khác:

- Ta chỉ là không muốn chết ở đây mà thôi, ngươi đừng nghĩ nhiều.

- Lý do này rất giả, trước kia ngươi rõ ràng là bộ dạng chán sống rồi à.

Tổ An không nhịn được lẩm bẩm nói.

- Sao ngươi lắm lời thế, bản cô nương đột nhiên không muốn chết nữa được không? Huống chi còn phải cứu lão bà của ngươi nữa!

Kiều Tuyết Doanh càng nói càng tức.

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +213!

Tổ An vốn vẫn muốn hỏi, nhưng những tượng binh mã đó lại xông tới trước mặt, hắn chỉ có thể tiếp tục tập trung chiến đấu.

Lúc này những tượng binh mã đó cũng đầu đầy nghi hoặc, nhân loại này vừa rồi rõ ràng sắp không xong, vì sao miệng đối miệng với cái ả tóc dài kia xong là đầy máu sống lại?

Nhân loại đều lạ lùng thế à?

Chúng bi phẫn nhìn từng đồng bạn ngã xuống, tuy nỗ lực để lại từng vết thương cho tên gia hỏa đó, nhưng thủy chung vẫn không thể giết chết được hắn.

Khi đối phương lại nhặt lên cây gậy phát sáng đó, tốc độ sụp đổ của chúng càng lúc càng nhanh hơn.

Một phen huyết chiến qua đi, Tổ An cuối cùng đánh ngã được tất cả tượng binh mã, có điều hắn để lại một tượng binh mã cuối cùng không.

Bởi vì lúc này Kiều Tuyết Doanh ở trong lòng đã ngất đi, vừa rồi nàng mất máu quá nhiều, bị thương rất nặng, lại thêm về sau phát động bí thuật trong tộc để cứu mình, sinh mệnh lực hao tổn rất nhiều, đã gần như là dầu hết đèn tắt.

Lúc ban đầu Tổ An cố ý chọc cho nàng tức giận, muốn kích thích nàng đừng thiếp đi, đáng tiếc về sau khi chém giết với những chiến sĩ tượng binh mã đó đến thời điểm gay cấn, thật sự là không rảnh để nói chuyện với nàng, đợi lúc nhìn nàng thì đã lâm vào hôn mê rồi.

Vươn tay ra thử hơi thở trước mũi nàng, phát hiện hơi thở nàng đã rất mong manh.

Đừng nói đợi lát nữa xông vào Thiên chi phong ấn, cho dù hiện tại lập tức mang nàng ra, chỉ sợ cũng rất khó kiên trì được tới khoảnh khắc cứu trị.

Cho nên hắn quyết định trước tiên dừng ở cửa này, tiêu hết điểm nộ khí tích góp được, xem có thể rút được thứ tốt gì cứu nàng hay không, dẫu sao lúc trước cũng mấy lần rút được thuốc chữa thương, cơ hội lần này rút phải vẫn có.

Đương nhiên nếu có thể rút thêm một số đạo cụ thần kỳ, dùng để đối phó Thiên chi phong ấn tiếp theo thì càng tốt, ở Địa chi phong ấn đã suýt chút nữa khiến hai người chết toi rồi, Thiên chi phong ấn tiếp theo khẳng định là càng khó đối phó hơn.

Sở dĩ phải rút ở đây, là vì lo lắng đợi lát nữa sau khi rời khỏi bị Mị Ly phát hiện, cho nên mới cố ý giữ lại tượng binh mã cuối cùng không giết, để tránh Địa chi phong ấn được giải trừ, bọn họ lại nháy mắt được đưa ra.

Cấp tốc thống kê một chút, điểm nộ khí lần này kiếm được không nhiều như trước kia, chỉ có 49217 điểm, chắc chủ yếu vẫn là kẻ địch đụng phải trong địa cung lần này linh trí không cao, điểm cống hiếu của mỗi tên quá ít.

Tổng cộng có thể rút được 492 lần, bởi vì Kiều Tuyết Doanh mạng chỉ mành treo chuông, Tổ An cũng mặc kệ những nghi thức vớ vẩn trước kia, bắt đầu cấp tốc rút thưởng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)