Kiều Tuyết Doanh bĩu môi, chỉ coi là hắn đang tranh hơn thua với mình, cũng lười chẳng muốn quan tâm hắn nữa.
Hai người tới bên rìa pháp trận, Tổ An vươn tay ra:
- Đưa tay cho ta!
- Làm gì?
Trong lòng Kiều Tuyết Doanh đầy nghi hoặc, nhưng vẫn theo bản năng vươn tay ra.
Ai ngờ một giây tiếp theo tay nàng liền bị đối phương nắm lấy, cảm nhận được bàn tay nóng rực mà cứng rắn của đối phương, mày liễu của Kiều Tuyết Doanh dựng đứng, khi đang muốn phát tác, liền nghe thấy đối phương nói:
- Vừa rồi nghe Mị Ly từng nói, kích phát phong ấn xong có thể sẽ bị đưa vào một không gian mới, chúng ta nắm tay nhau, để tránh đến lúc đó lại bị truyền tống tới những nơi khác nhau.
Hắn không xác định được cơ chế truyền tống này là gì, kiếp trước chơi nhiều game như vậy, có đôi khi một số truyền tống là truyền tống lập tức, vạn nhất không gian mới quá lớn, hai người lại bị truyền tống đến địa điểm khác nhau thì rất phiền.
- Thực sự không phải cố ý chiếm tiện nghi của ta à?
Kiều Tuyết Doanh hoài nghi, nhìn nhìn hai người nắm tay nhau, nàng không quen tiếp xúc thân mật với nam tử như vậy, huống chi là với người này.
- Ta cố ý chiếm tiện nghi của ngươi?
Tổ An cười nhạo một tiếng.
- Lão bà của ta chính là đệ nhất tiểu mỹ nhân của Minh Nguyệt Thành, ta lại coi trọng ả không ngực không mông như ngươi à?
- Ngươi nói ai là không ngực không mông!
Kiều Tuyết Doanh nghiến răng nghiến lợi, uổng cho lúc trước còn có cái nhìn khác đối với người này, hiện giờ nhìn một cái vẫn là mùi vị trước kia, cực kỳ đáng ghét!
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +468!
Nàng không nhịn được cúi đầu nhìn nhìn trước ngực, ngực không tính là lớn, nhưng cũng không tính là quá nhỏ, hơn nữa mông ta không đủ cong ư? Mắt ngươi mù à.
Khi đang muốn phát tác, Tổ An đã kéo nàng đi lên trung tâm pháp trận, một trận quang mang kỳ dị chớp động, trước mắt hai người hoa lên, ngay sau đó có cảm giác như mất đi trọng lực.
Chờ khi hai người phục hồi tinh thần, phát hiện chung quanh là một mảng sáng ngời, không còn là hoàn cảnh u ám trong địa cung, mà là đang ở bên ngoài một thanh trì hùng vĩ, trước mắt là tường thành và cửa cung nguy nga, một loại cảm giác cổ xưa thê lương uy nghiêm phả vào mặt.
- Sặc, sao lại lớn như vậy!
Tổ An không nhịn được mà hô lên một tiếng.
Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh đỏ lên, thầm nghĩ quả nhiên là bại hoại, cả ngày chỉ nhìn vào ngực người ta.
Ơ, đợi đã, trong phong ấn này sao lại có mỹ nữ ngực to?
Nàng vội vàng ngẩng đầu nhìn, nhưng đập vào mắt trừ Tổ An ra thì không có người khác, càng đừng nói đến nữ nhân.
Chú ý thấy hắn đang ngẩng đầu nhìn trời, Kiều Tuyết Doanh cũng theo bản năng nhìn theo ánh mắt hắn, cả người cũng ngây ra.
Bởi vì trước cửa thành có mười hai đồng nhân kim quang lấp lánh kim quang lấp lánh, những đồng nhân này vô cùng to lớn, ngồi thôi cũng cao tới ba trượng, dài chừng sáu thước, chỉ là ngồi ở đó đã có một loại cảm giác khiếp người.
Kiều Tuyết Doanh bất giác nhích lại gần bên cạnh Tổ An, mới hơi an tâm:
- Phong ấn này rốt cuộc nên cởi bỏ thế nào?
Tổ An trầm giọng nói:
- Đã gọi là Nhân chi phong ấn, vậy hơn phân nửa là có liên quan tới người, nhưng phóng mắt nhìn quanh, không thấy bóng dáng của bất kỳ ai, chẳng lẽ là phải vào trong thành mới kích phát à?
Kiều Tuyết Doanh ừ một tiếng:
- Chúng ta vào thành thử xem.
Tòa thành Trước mắt này nhìn thì rất rộng lớn, hoàn toàn có thể tưởng tượng trong thành còn phồn hoa tới mức nào.
Chỉ có điều khi hai người tới trước cửa thành, lại phát hiện có thế nào cũng không mở được.
Đừng nói là Kiều Tuyết Doanh, ngay cả lực lượng hiện tại của Tổ An ít nhất cũng có hơn một ngàn cân, theo lý thuyết cửa thành này đã sớm bị đẩy ra rồi, nhưng bất kể hai người dùng sức như thế nào, cửa thành cũng không hề động đậy, gõ cửa thì bên trong cũng không có đáp lại.
- Ta bay qua tường thử xem.
Kiều Tuyết Doanh lui về phía sau vài bước, sau đó chạy lấy đà, trực tiếp nhảy lên cửa thành.
Tuy Ngũ phẩm không thể phi hành, nhưng năng lực nhảy cao thì cũng không khác lắm với khinh công trong tiểu thuyết hiệp, theo lý thuyết thì nàng chạy lấy đà lâu như vậy, lần này chắc có thể trực tiếp nhảy đến trên tường thành.
Có điều khiến nàng giật mình là khi hạ xuống, không ngờ vẫn cách cửa thành một nửa cự ly.
Nàng cắn chặt răng, mũi chân điểm lên trên tường thành, lại một lần nữa mượn lực nhảy lên trên, đồng thời trong tay áo bắn ra một cây mây vào chỗ lỗ châu mai.
Ai biết tường thành đó bỗng dưng lại cao thêm một đoạn, nàng nhảy cả nửa ngày, không ngờ thủy chung vẫn cách nóc tường một nửa cự ly.
Rơi vào đường cùng nàng đành phải nhảy về mặt đất:
- Tường thành này thật sự có chút tà môn.
Tổ An cũng thấy một màn kinh người vừa rồi, trầm giọng nói:
- Hay là trực tiếp đập vỡ cửa thành xem?
Với lực lượng hiện giờ của hắn và Kiều Tuyết Doanh, cộng lại khẳng định là có lực trùng kích trên vạn cân, đã không thua gì chùy công thành cổ đại.
- Tránh ra, để ta!
Vừa rồi không nhảy lên được tường thành, Kiều Tuyết Doanh nóng lòng muốn tìm lại mặt mũi ở trước mặt Tổ An, chỉ thấy góc nàng đón gió mọc dài ra, rất nhanh biến thành càng lúc càng dài, nhanh chóng đánh tới cửa thành.
Lúc trước Tổ An đã tự thể nghiệm, "Mái tóc" này của đối phương có uy lực to lớn cỡ nào, vách tường của Sở gia ở trước mặt chúng giống như là giấy, cửa thành này hơn phân nửa cũng sẽ bị chọc ra mấy lỗ thủng lớn.
Chỉ tiếc là không như mong muốn, mái tóc dài đó của nàng đụng vào cửa thành, tuy phát ra một tiếng nổ, nhưng cửa thành vẫn không hề động đậy.
- Hả?
Kiều Tuyết Doanh đứng tại chỗ, có chút hoài nghi nhân sinh.
Nàng không tin tà, khi lại muốn thử tiếp thì bị Tổ An giữ chặt:
- Đừng thử nữa, nhìn phía sau kìa?
Kiều Tuyết Doanh sửng sốt, quay đầu lại, bỗng nhiên sợ nổi da gà, mười hai đồng nhân xếp hai hàng đối diện nhau đang đồng loạt quay đầu nhìn về phía hai người.
Ngay sau đó những đồng nhân vốn đang ngồi đều đứng lên, nháy mắt liền biến thành cao hơn năm trượng, sau đó sải bước tiến về phía hai người.
Cảm nhận được mặt đất cũng trở nên chấn động dưới bước chân nặng nề của chúng, giống như đang trải qua một hồi động đất, Tổ An gian nan nuốt nước miếng:
- Con mẹ nó, đồng nhân cũng gọi người à!