Tất cả trang sức trên người Thương Hồng Ngư cơ hồ đều lấy xuống, chỉ để lại vài món nho nhỏ.
Ánh mắt hơi ửng đỏ, tựa hồ vừa mới khóc.
Cặp mắt đào hoa vốn nhìn ai cũng thâm tình, bây giờ lại phối hợp hai đầu lông mày ảm đạm, cả người có một loại cảm giác tinh xảo dễ vỡ, khiến người ta kìm lòng không được từ đáy lòng dâng lên vẻ thương tiếc.
- Tỷ tỷ…
Thương Lưu Ngư vội vàng đứng dậy, kéo dài khoảng cách với Tổ An, dường như ở cùng tỷ phu bị chính chủ gặp được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây