Lục Địa Kiện Tiên

Chương 339: Trấn hồn đại ấn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Đến từ tướng quân cương thi Chương Hàm, điểm nộ khí +999!

Chương Hàm?

Tổ An sửng sốt, tên này sao có chút quen tai?

Có điều hắn lại không rảnh để nhớ, vừa rồi những binh lính cương thi đó hắn đã không đối phó được, hiện tại lại tới một tướng quân cương thi, chỉ là uy thế trong thanh âm đã biết người này tuyệt đối không phải mình có thể trêu vào.

Lúc trước hắn còn lấy làm lạ, vì sao vừa rồi mình lại hái được Vô Tung Huyễn Liên dễ dàng như vậy, theo lý thuyết thì ở gần loại thiên tài địa bảo này chắc có dị thú thủ hộ mới đúng.

Hiện tại tên gia hỏa thủ hộ quả nhiên tới rồi!

Hắn ôm lấy Sở Sơ Nhan muốn chạy, đáng tiếc tốc độ của đối phương quá nhanh, hắn căn bản không kịp chạy.

Một đạo sương khói màu đen dâng lên, một tướng quân giáp đen cưỡi ngựa chậm rãi đi ra.

Sau khi nó đi ra nhìn quét một vòng, cuối cùng lườm những tượng binh mã ở bên cạnh một cái:

- Vì sao các ngươi không ngăn cản kẻ xâm nhập?

Các tượng binh mã:

- ...

Chúng ta cũng rất ủy khuất mà, tia sáng đáng sợ trong tay trong tay chiếu một cái là chúng ta bay màu rồi.

Lúc này Tổ An cũng chú ý thấy tướng quân giáp đen xách Kiều Tuyết Doanh, nhìn thấy bộ dạng đờ đẫn của nàng, thầm nghĩ không phải là bị chơi hỏng rồi chứ.

Đúng rồi, sao không nhìn thấy Nhật Bỉ huynh, chẳng lẽ đã bị giết rồi à?

Vì sao tướng quân giáp đen này lại không giết Kiều Tuyết Doanh, chẳng lẽ cương thi cũng háo sắc à?

Tổ An cũng có chút bội phục mình, đến thời khắc sinh tử thế này rồi không ngờ vẫn còn tâm tình nghĩ tới những cái loạn thất bát tao này.

Ánh mắt tướng quân giáp đen đó chuyển qua trên người bọn họ, sau đó nhìn về phía hồ nước phía sau, lập tức kinh hãi:

- Không.

Thân hình lóe lên, cơ hồ là trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh bọn họ, nhìn Vô Tung Huyễn Liên đã không cánh mà bay trong đầm nước, cả người đều run rẩy:

- Các ngươi không ngờ. . . Không ngờ hái được rồi, có biết các ngươi đã gây ra họa thế nào không?

Đến từ tướng quân cương thi Chương Hàm, điểm nộ khí +1024!

Hiện tại Tổ An cũng cảm nhận được thống khổ của bọn Kiều Tuyết Doanh vừa rồi, uy áp cường đại đó khiến hắn sắp không thở nổi.

Vốn vừa rồi mới đề thăng một phẩm cấp, hắn đang có chút lòng tin tăng mạnh, nhưng thực tại tàn khốc lập tức lại hắt cho hắn một chậu nước lạnh.

Hắn biết rõ thực lực của hai bên chênh lệch quá xa, chỉ có hy vọng vào Đèn Pin Thần Kỳ trong tay, cắn đầu lưỡi khiến mình tỉnh táo lại, vội vàng cầm lấy đèn pin chiếu về phía đối phương.

Chú ý thấy bạch quang trong tay hắn, tướng quân giáp đen ồ một tiếng, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, tốc độ ánh sáng mặc dù nhanh, nhưng tốc độ di động tay của Tổ An lại không nhanh, nó muốn tránh được cũng không phải việc khó.

Cảm thấy đối phương đi tới bên cạnh mình, Tổ An kinh hãi, vội vàng muốn thay đổi phương hướng đèn pin, đáng tiếc khuỷu tay tê dại, đèn pin rời tay bay đến trong đầm nước bên cạnh, không biết có phải do vào nước hay không, tia sáng rất nhanh liền biến mất.

Tổ An thầm lấy làm may mắn, may mà vừa rồi thu hồi thứ này vào không gian bàn phím, nếu không rơi xuống thì thực sự là đau lòng muốn chết.

Hắn biết với chênh lệch giữa hai bên, cho dù có lại lấy ra đèn pin cũng không thể gây thương tổn tới đối phương mảy may, ngược lại còn có thể bại lộ bí mật của mình, dứt khoát giả vờ như đèn pin thật sự rơi vào trong nước.

- Vô Tung Huyễn Liên ở đâu, giao ra!

Tướng quân giáp đen vươn tay ra, lạnh lùng nhìn hai người Tổ An, về phần Kiều Tuyết Doanh, sớm đã bị ném sáng một bên, không hề nhúc nhích.

Tổ An nuốt nuốt nước miếng, có chút cứng ngắc nói:

- Liên gì, ta không thấy.

Đồng thời trong lòng thầm mắng nữ nhân thần bí vừa rồi đến ngắc ngoải, vì sao nàng không nhắc nhở ta là có tên gia hỏa lợi hại như vậy canh giữ ở đây, bằng không ta đã sớm chạy rồi.

Đợi đã, nàng cố ý dẫn ta đến đây, hiện tại lại biến mất, rốt cuộc là có chủ ý gì?

Nghe thấy hắn trả lời, tướng quân giáp đen đó nặng nề hừ một tiếng, đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên mũi ngửi ngửi, nhìn về phía Sở Sơ Nhan trong lòng hắn:

- Không ngờ ngươi lại ăn nó rồi!

Sở Sơ Nhan biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía Tổ An:

- Vừa rồi ngươi cho ta ăn là Vô Tung Huyễn Liên à?

Tổ An cười khổ gật đầu, tướng quân đó cũng không phải đồ ngốc, chuyện đã tới nước này, có phủ nhận cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Sở Sơ Nhan quýnh lên:

- Không phải ngươi luôn tìm thứ này để giải trừ phong ấn trên người ngươi ư, ngươi cho ta thì bản thân ngươi sẽ thế nào.

Tổ An thở dài một hơi:

- Rồi sẽ có biện pháp, thật sự không được thì cũng chỉ có như vậy, ta không thể mắt trơ mắt nhìn ngươi chết được.

Nghe thấy lời nói của hắn, thân hình của Kiều Tuyết Doanh ở bên cạnh khẽ động, hiển nhiên nàng cũng biết bệnh không tiện nói ra của Tổ An, đối phương không ngờ lại dùng thứ liên quan tới hạnh phúc nửa đời sau của mình để cứu tiểu thư. . .

Nàng luôn nhìn không vừa mắt tên côn đồ bách vô nhất dụng này, cảm thấy hắn so sánh với công tử nhà mình thì quả thực là cách biệt một trời một vực, nhưng đủ loại chuyện phát sinh hôm nay khiến nàng sinh ra hoài nghi với phán đoán lúc trước, đặc biệt vừa rồi Thạch Côn lấy mình ra làm lá chắn, Tổ An lại hy sinh lớn như vậy để cứu Sở Sơ Nhan, hai người liền hình thành đối lập rõ ràng.

Tướng quân giáp đen lại không có thời gian rảnh để nghe bọn họ ở đây nói chuyện phiếm, mà là vẻ mặt ngưng trọng đứng bên cạnh đầm nước, nhìn mặt nước vốn bình tĩnh như gương bắt đầu có chút quay cuồng, trong đáy nước dường như xuất hiện một số quang mang màu lam.

Nó vội vàng nâng hai tay lên, kết một ấn ký vô cùng phồn ảo, ngay sau đó từng cỗ hắc khí từ trong tay trào ra, không ngừng tán phát xuống đầm nước.

Một lúc sau, mặt nước mới khôi phục bình tĩnh, có điều loáng thoáng vẫn có thể nhìn thấy một số ánh sáng u lam đang không ngừng trùng kích hắc khí trên mặt nước, giống như tùy thời đều có khả năng lao ra.

- Hắn đang làm gì thế?

Tổ An chú ý thấy hành vi khác thường của tướng quân giáp đen, vốn định thừa cơ chạy trốn, nhưng uy áp trên người lại không giảm bớt nửa phần, căn bản không thể di động bước chân.

- Hình như là đang bó trí trận pháp gì đó, phong ấn thứ dưới đáy nước.

Sở Sơ Nhan biết nhiều về thường thức của thế giới này hơn, thuận miệng đáp, lúc này trong lòng nàng cũng rất loạn, một mực không ngờ Tổ An lại lấy Vô Tung Huyễn Liên ra để cứu mình.

Cho dù là nữ nhân, hơn nữa còn là thiếu nữ chưa hiểu sự đời, nhưng nàng vẫn biết đối với nam nhân mà nói, loại năng lực này là quan trọng cỡ nào, trên trình độ nào đó mà nói thì thậm chí có thể vượt quá cả sinh mệnh bọn họ.

Không ngờ hắn lại vì ta mà hy sinh lớn như vậy. . .

Vẻ mặt Sở Sơ Nhan lập tức trở nên hoảng hốt, trong nhất thời cũng không biết đang nghĩ gì.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)