Lục Địa Kiện Tiên

Chương 331: Huynh đệ ngoài mặt (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +233!

Tổ An mỉm cười:

- Ngươi chưa thử thì sao biết có thối hay không.

Kiều Tuyết Doanh:

- ...

Sở Sơ Nhan:

- ...

Kiều Tuyết Doanh cuối cùng không nhịn được nữa:

- Tên gia hỏa ngươi khôi phục nhanh lên, ta sắp không chống đỡ được nữa rồi.

Vừa rồi cương thi vây công nàng và Thạch Côn không ít hơn Tổ An, thậm chí trên trình độ nào đó thì còn nhiều hơn một chút, sinh mệnh lực hệ mộc của nàng có thể khắc chế cương thi trên trình độ nhất định, đồng thời Tử Linh chi khí nơi này cũng áp chế thực lực của nàng trên trình độ nhất định.

Cho nên sau một hồi khổ chiến, lúc này nàng cũng tiếp cận dầu hết đèn tắt, đối mặt với trường kiếm từ bốn phương tám hướng bổ tới, dây leo của nàng cũng dần dần héo rũ.

Mắt thấy khi dây leo sắp sụp đổ, trường thương trong tay Tổ An hóa thành đạo hàn mang, nháy mắt liền đâm ra hơn mười thương, đâm chết mấy kiếm sĩ cương thi ở gần nhất.

Kiều Tuyết Doanh hoảng sợ:

- Ngươi. . . Sao ngươi. . .

Tốc độ và lực lượng đối phương trong nháy mắt vừa rồi thể hiện ra giống như đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa còn chỉ hơn chứ không kém hơn lúc đỉnh phong.

Tổ An nhún vai:

- Biết sao được, vừa đánh vừa thăng cấp.

Vừa rồi ngã xuống sở dĩ thất thần không kịp phản kháng, trừ lúc ấy khí tức tán loạn ra, còn có một nguyên nhân khác là hắn phát hiện mình đã đột phá.

Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh bị đánh sẽ đề thăng tu vi, chiến đấu lúc trước hắn bị không ít thương, cũng ở trong pháp trận tích lũy được không ít vật chất màu vàng, vừa rồi ăn một cước, cuối cùng cũng triệt để lấp đầy pháp trận thứ tư của hắn. Mỗi khi thăng cấp một cảnh giới nhỏ, tuy không khoa trương như mỗi lần thăng cấp đều có thể đầy máu như trong game, nhưng cũng có thể khôi phục khí huyết và thương thế trên trình độ nhất định, cho nên hiện tại tinh lực của hắn lại dư thừa.

Kiều Tuyết Doanh:

- ...

Sở Sơ Nhan:

- ...

Thạch Côn ở xa xa:

- ...

Bọn họ không biết sự tồn tại của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, thường ngày bọn họ muốn đột phá một cấp bậc nhỏ là không dễ dàng, nào có loại bị đánh thì thăng cấp thế này?

Đặc biệt là ngữ khí rất thản nhiên của Tổ An lúc này, nhìn thế nào cũng muốn đánh.

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +211!

Đến từ Thạch Côn, điểm nộ khí +444!

Tổ An thầm nghĩ quả nhiên vẫn là lão bà là tốt nhất, không hề ghen tị vì thực lực của mình đề thăng, hai tên còn lại đúng là xấu xa.

Ơ, sao lại tịch thu được cả điểm nộ khí của võ giả Tứ phẩm đó?

Tổ An tò mò nhìn về phía bên cạnh Thạch Côn, lại ngạc nhiên phát hiện võ giả Tứ phẩm sớm đã bị đóng đinh trên vách tường, trên người khắp nơi đều là vết thương, chắc là bị chém chết trong loạn chiến vừa rồi.

Hai mắt hắn trợn to, hiển nhiên có chút chết không nhắm mắt.

Vì sao, một Tam phẩm như người ta cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi ở đây, ta đường đường là Tứ phẩm cao cấp, không ngờ lại bị đập chết trước?

Con mẹ nó!

Tổ An căn cứ vào di dung của hắn đã não bổ ra hoạt động tâm lý trước khi chết của hắn, chỉ tiếc tình hình vừa rồi rất nguy cấp, không có thời gian xem tài khoản, cũng không biết người này có cấp điểm nộ khí cống hiến cho mình không.

Mấy tiếng kình phong truyền đến, đám kiếm sĩ kia lại từ bốn phương tám hướng vây tới.

Tổ An phát động Quỳ Hoa Ảo Ảnh, trực tiếp xuyên qua trong đàn cương thi, trường thương trong tay thỉnh thoảng lại công kích ra.

Chỉ tiếc lần này các kiếm sĩ đã có phòng ngự, mỗi lần hắn công kích đều sẽ bị kiếm sĩ khác đỡ lấy, thường thường phải đâm liền hơn mười lần mới có thể đâm chết một tên.

Vù vù vù...

Bỗng nhiên truyền đến mấy tiếng xé gió, Tổ An rùng mình, chú ý thấy có mấy cung tên từ mấy phương hướng khác nhau phóng tới hắn và Sở Sơ Nhan trong lòng, thì ra xa xa đã xuất hiện bảy tám cung tiễn thủ.

Vội vàng dùng thương gạt mấy mũi cung tên, tim Tổ An lại chìm vào đáy cốc, chuyện hắn lo lắng nhất cuối cùng cũng tới rồi.

Lúc trước ở trong sơn cốc từng kiến thức sự lợi hại của những cung tiễn thủ này, hiện giờ tuy số lượng của chúng không nhiều lắm, nhưng phối hợp xa gần với trường kiếm sĩ, mình đã hoàn toàn lâm vào hoàn cảnh bị động chịu đòn.

Tất cả phát sinh tiếp theo quả nhiên đã ấn chứng dự cảm của hắn, mấy lần sắp giết chết trường kiếm sĩ nào đó, lại bởi vì cung tên đột nhiên phóng tới mà không thể không rút thương phòng thủ, muốn tiến lên giải quyết cung tiễn thủ trước thì lại bị trường kiếm sĩ ngăn lại.

Không thể không dựa vào Quỳ Hoa Ảo Ảnh xuyên qua trong đàn kiếm sĩ, lợi dụng thân thể của bọn họ để tránh né các loại cung tên từ góc độ xảo quyệt bắn về phía mình, lại thêm trường kiếm từ bốn phương tám hướng chém tới, hắn chỉ có thể bị động tránh né tránh né và tránh né, căn bản không thể phản kích.

Hắn biết cứ bị động chịu đòn như vậy thì sớm muộn gì mình cũng chết, một khi nguyên khí tiêu hao hết hoặc là hơi phân thần, không phải vạn tiễn xuyên tâm thì chính là bị loạn đao phân thây.

- Nhật Bỉ huynh, hay là bắt tay kè vai đi, hiện giờ chúng ta là châu chấu trên một sợi dây, không bằng vứt bỏ ân oán lúc trước hỗ trợ nhau một chút?

Tổ An mở miệng nói, đồng thời trong lòng mắng thầm, những cung tiễn thủ này là tình huống gì, vì sao lại không bắn bọn Thạch Côn mà cứ đuổi theo mình không buông?

Thạch Côn đã sớm chú ý thấy tình huống bên hắn, nghe vậy liền cười ha ha nói:

- Tổ huynh thần công cái thế, lại có thân pháp tuyệt diệu, đối phó những cái này chắc không có vấn đề, huynh đệ ta không dám bêu xấu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)