Lục Địa Kiện Tiên

Chương 328: Nói ác thì ăn đòn đau (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Phản ứng của Thạch Côn khiến Tổ An cảm nhận được rõ cái gì gọi là dùng ngữ khí vô cùng tàn nhẫn nói những lời nhát gan.

Có điều hắn có thể nghe lời đối phương chắc, đương nhiên là không rồi!

Cho nên hắn ôm Sở Sơ Nhan chạy tới bên cạnh Thạch Côn.

Nhìn trường thương binh từ sau lưng hắn ùa tới, Thạch Côn thực sự muốn giết hắn.

Có điều lúc này hắn căn bản không kịp tức giận, vội vàng sử ra chiêu thức cả người, nếu không trong nháy mắt sẽ bị những trường thương binh này bao phủ.

- Công tử cẩn thận!

Kiều Tuyết Doanh phân ra mấy cây mây cản lại một bộ phận trường thương binh đang lao về phía hắn, đối phó với những sinh vật tử linh có sức phòng ngự cực cao này, công pháp hệ mộc của nàng ngược lại thích hợp hơn, chắc là bởi vì hệ mộc ẩn chứa lực lượng sinh mệnh, có tác dụng khắc chế nhất định đối với tử linh.

Tuy uy lực phong nhận cuồng bạo của Thạch Côn rất lớn, nhưng trên người những trường thương binh cương thi này không có huyết nhục, lại thêm tay cầm thuẫn bài, cho nên hắn đánh nhau rất bó tay bó chân.

Hắn thầm nghĩ mình đối phó còn khó như vậy, thực lực của tên gia hỏa Tổ An đó không bằng mình, hiện tại nói không chừng đã chết tới không thể chết thêm được nữa.

Tổ An có chết hay không không quan trọng, mấu chốt là trong lòng hắn còn ôm Sở Sơ Nhan.

Dư quang ở khóe mắt hắn nhìn sang bên cạnh, mắt lập tức trợn tròn, chỉ thấy thân hình của Tổ An hóa thành từng đạo tàn ảnh, chạy trong trường thương binh trận, tìm thấy cơ hội liền đánh ra một kích, sau đó thì sẽ có một trường thương binh ngã xuống.

- Lực lượng tốc độ của người này hiện tại sao lại không chênh lệch với ta là mấy.

Thạch Côn sửng sốt, có điều khiến hắn bất ngờ hơn là hắn đã tự mình lĩnh giáo qua phòng ngự của những trường thương binh này, đối phương không ngờ lại một thương đâm chết một người, sao có thể như vậy được!

Đợi đã, thương?

Hắn bỗng nhiên chú ý thấy trường thương trong tay Tổ An giống hệt với trường thương của những trường thương binh đó, cũng không biết là từ đâu nhặt được, trong lòng lập tức chợt lóe linh quang, vội vàng quát với hai đồng bạn còn lại:

- Dùng vũ khí của cương thi, đối phó với chúng sẽ có hiệu quả thần kỳ.

Nói xong thân hình lóe lên, từ dưới đất nhặt lên một cây trường thương, cho dù hắn không am hiểu thương pháp, nhưng những cương thi này trúng một thương xong, không nói là lập tức chết ngay, nhưng cũng mất hơn nửa năng lực hành động, áp lực chỉnh thể của hắn đột nhiên nhẹ đi.

Trường thương này không ngờ còn có tác dụng thần kỳ như vậy!

Thạch Côn nghĩ khi về phải cầm theo một đống trường thương ra ngoài, nói không chừng là thần binh lợi khí gì đó.

Kiều Tuyết Doanh và Tứ phẩm còn lại học theo, rất nhanh cũng tìm được một cây trường thương, cục diện cực kỳ nguy hiểm hơi được hóa giải.

Lại nói vừa rồi tuy Tổ An dẫn đại bộ phận trường thương binh tới bên cạnh Thạch Côn, nhưng vẫn có một số trường thương binh đuổi theo hắn, có năm trường thương binh xếp thành hàng vây tới hai người.

- Buông ta ra.

Sở Sơ Nhan yếu ớt nói.

Tổ An lắc đầu, trầm mặc biểu đạt thái độ của mình.

Sở Sơ Nhan vừa tức vừa vội, đành phải giải thích:

- Nhiều cương thi trường thương binh như vậy, ngươi ôm ta không tiện, trước tiên đặt ta vào góc, chờ ngươi đánh lùi chúng, rồi... lại tới bế ta rời khỏi là được.

- Thì ra là ta hiểu lầm.

Tổ An lập tức mỉm cười, nhẹ nhàng đặt nàng ngồi xuống một góc, dựa vào vách tường bên cạnh, sau đó quay đầu đối mặt với gần năm trường thương binh đang lao tới, trực tiếp xông lên.

Quỳ Hoa Ảo Ảnh của hắn phát huy đến cực hạn, chủy thủ trong tay kéo ra một đạo quang đâm tới trên người đối phương, nhân lúc bọn họ chưa triệt để vây kín, lợi dụng khe hở giữa thuẫn bài và thuẫn bài, cơ hồ là trong nháy mắt đã đâm trúng mỗi một trường thương binh.

Chỉ có điều bài học lúc trước khiến hắn biết rõ kỹ năng chắc chắn phải chết của chủy thủ là không thể phát huy ở trên người chúng, thế là toàn bộ động tác không chút ngừng lại, liên tục công tới chỗ yếu hại trên người chúng.

- Công kích đầu chúng.

Sở Sơ Nhan ở bên cạnh mở miệng nhắc nhở, tuy nàng đã không để ý tới sinh tử của mình, nhưng không muốn Tổ An phải vì mình mà phải chết ở đây.

Nàng thân là đệ nhất thiên kiêu của Minh Nguyệt Thành, bất kể là nhãn lực khi đánh nhau hay là kiến thức đối với các loại sinh mệnh của thế giới này, đều hơn xa Tổ An hiện tại.

Tổ An ừ một tiếng, chủy thủ trong tay giống như linh dương hất sừng, dùng một góc độ bất khả tư nghị đâm trúng cổ trường thương binh, sau đó nguyên khí đột nhiên bùng nổ, chủy thủ thuận thế cắt một cái, đầu của trường thương binh đó trực tiếp bay lên.

Thân thể còn lại của nó lập tức giống như bị mù, trực tiếp vung trường thương trong tay đâm loạn xung quanh, sau đó vừa hay đâm trúng một đồng bạn ở bên cạnh.

Đồng bạn đó rên lên một tiếng, cũng một thương đâm lại, trường thương đâm trúng ngực của đối phương, hai bên cùng bỏ mình.

- Dùng. . . Thương, dùng thương của chúng...

Mắt đẹp của Sở Sơ Nhan sáng lên, thanh âm yếu ớt mà vội vàng truyền đến.

Tổ An vỗ đầu, mình đúng là hồ đồ, lúc trước cung tên nhặt được từ những quân đội này bắn ra cũng có thể khắc chế cương thi, binh khí của chúng hiển nhiên cũng có hiệu quả tương tự.

So với dùng binh khí khác cứ phải hủy diệt đầu đối phương, dùng những trường thương này sẽ tiện hơn nhiều, đâm trúng thân thể của chúng cũng có thể tiêu diệt được chúng.

Vừa hay lúc này một trường thương binh khác đâm tới một thương, hắn thuận thế tránh sang bên, sau đó túm lấy thân thương đối phương kéo về phía mình:

- Buông tay!

Trường thương binh bị kéo cho lảo đảo, nhưng vẫn nắm chặt binh khí của mình, một người một cương thi mắt to nhìn mắt nhỏ, không ngờ bắt đầu thi đấu kéo co, tăng thêm một chút buồn cười cho chiến trường hung hiểm quỷ dị này.

Đúng lúc này, hai trường thương binh còn lại một trái một phải đánh tới hắn.

Mắt thấy tay Tổ An bị quấn lấy, sắp bị hợp kích mà chết, hắn bỗng nhiên giơ tay lên, một mũi ám tiễn trực tiếp bắn vào đầu trường thương binh đang kéo co với hắn.

Trường thương binh:

- ...

Đã nói là kéo co mà, có phải không chơi nữa không?

Đến từ trường thương binh, điểm nộ khí +6+6+6. . .

Tổ An lập tức bật cười, thì ra những trường thương binh này cũng có linh trí nhất định, xem ra lại có thể kiếm thêm điểm nộ khí rồi, điều đáng tiếc duy nhất là linh trí của chúng vẫn quá thấp, thế cho nên điểm nộ khí cống hiến đơn thật sự quá nhỏ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)