Lục Địa Kiện Tiên

Chương 323: Dồn mình vào chỗ chết rồi sống lại (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Tuyết Nhi, mau ngăn hắn lại!

Phía trước vừa hay có một mảng rừng cây nhỏ, Thạch Côn vội vàng quát.

Kiều Tuyết Doanh do dự một chút, cổ tay vẫy một cái, cây trước mặt Tổ An giống như sống dậy, các loại dây leo uốn lượn quấn tới đùi hắn.

Lúc trước Tổ An đã ăn quả đắng một lần, lần này đã có kinh nghiệm, Quỳ Hoa Ảo Ảnh thi triển đến cực hạn, nhất nhất tránh khỏi những dây leo quấn tới trước mặt.

Không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy lần này công kích của dây leo có nhiều sơ hở hơn lần trước.

Sắc mặt Thạch Côn trầm xuống, với tu vi của hắn sao lại không nhìn ra điểm này, có điều hắn lại không nói gì.

Phong Thần Thối!

Hai chân hắn hóa thành từng đạo tàn ảnh, tốc độ đột nhiên đề thăng, kỹ năng này rất tiêu hao nguyên khí, cho nên mỗi lần Thạch Côn đều phải tìm thấy cơ hội thích hợp mới sử dụng.

Nghe thấy tiếng rít phía sau, Tổ An thầm kêu không ổn, vội vàng né sang bên cạnh, đáng tiếc vẫn chậm một bước, trường kiếm trong tay Thạch Côn đã đâm trúng lưng hắn.

- Ơ?

Tình cảnh một kiếm đâm thủng ngực như trong tưởng tượng không xuất hiện, hắn cảm thấy trên mũi kiếm truyền đến lực cản cực lớn, trên người người này không ngờ mặc bảo giáp!

Thạch Côn không ngờ trên người tên quỷ nghèo kiết hủ lậu này lại có bảo giáp hộ thân, thế cho nên một kiếm lúc ban đầu vốn đủ để đâm thủng ngực chỉ tiến vào được một tấc, lúc lại muốn tăng lực, đối phương đã thừa cơ né tránh.

Hừ lạnh một tiếng, Thạch Côn thầm nghĩ đã bị ta đuổi kịp, còn thoát được sao?

Hiện giờ hắn có Phong Thần Thối gia trì, luận về tốc độ còn còn nhanh hơn Tổ An hai phần, lại thêm tu vi của hai bên chênh lệch rất lớn, hiện giờ trong lòng đối phương còn ôm một người, kiếm cũng ném đi rồi, nếu còn không giết được, hắn cũng nên mua một miếng đầu hủ mà đập đầu tự tử cho rồi.

Kiếm trong tay đâm tới chân Tổ An, chỉ cần là chặt đứt được gân chân, thân pháp quỷ dị đó của hắn cũng chính là bị phế.

Đúng lúc này Tổ An bỗng nhiên vung tay áo ra sau, một tia ô quang bắn nhanh tới.

Thạch Côn lập tức nhận ra đó là ám khí ám tiễn phát ra, thủ hạ nào đó của mình hình như cũng có cơ quan như vậy.

Có điều hắn không hề bận tâm, loại ám tiễn này cũng chỉ có uy hiếp với người tu hành cấp thấp, đối với người như hắn, sợ rằng ngay cả nguyên khí hộ thể cũng không phá được.

Cho nên hắn cũng không để ý tới ám tiễn đó, mà là một kiếm tiếp tục đâm tới chân đối phương.

Mắt thấy mũi kiếm sắp đâm đến mắt cá chân đối phương, bỗng nhiên cả người hắn chấn động, thì ra ám tiễn đó đã trực tiếp phá nguyên khí hộ thể của hắn, sau đó đâm vào hõm vai của hắn, tuy bị giáp mềm trên người ngăn cản, đâm vào không quá sâu, nhưng một tia hàn ý quỷ dị từ miệng vết thương lan ra, khiến hắn không nhịn được mà rùng mình một cái.

- Đây là gì, trên mũi tên có độc à?

Thạch Côn hoảng hốt, vội vàng vận khởi nguyên khí bắt đầu vây chặt khí âm tà trong cơ thể.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Tổ An quay đầu dùng một chiêu thức cực kỳ quỷ dị đâm tới cổ tay hắn, lúc này trong tay hắn không biết từ lúc nào có thêm một thanh chủy thủ đen xì.

- Công tử cẩn thận!

Lúc trước Tuyết Nhi đã ga sự lợi hại của chủy thủ này, vội vàng nhắc nhở.

Thạch Côn vừa chủ quan dùng nguyên khí chống đỡ ám tiễn của đối phương bắn ra, lúc này nào dám lại dùng thân thể đón đỡ một kiếm này, chủy thủ đó đen xì như mực, nhìn là biết rất cổ quái.

Hắn dứt khoát trực tiếp quăng kiếm, sau đó mấy đạo phong nhận bắn ra, đánh vào trên người hắn.

Rên lên một tiếng, một tia sương máu mờ mờ tỏa ra, Tổ An hiển nhiên bị thương không nhẹ, trải qua sự ngăn cản của phong nhận, một kiếm này của hắn muốn đả thương đối phương cũng kịp, không khỏi thầm kêu đáng tiếc.

Ám tiễn của hắn là lúc trước lấy được trên người mấy người Cổ Chính Kinh, chỉ có điều đổi tên bình thường thành cung tên lúc trước nhặt được từ quân đội cương thi bắn ra.

May mà cơ quan ám tiễn khá là đơn giản, hắn cắt bỏ nửa đoạn trước của mũi tên quân cương thi, vừa hay có thể lắp vào, cho nên vừa rồi mới khiến Thạch Côn ăn quả đắng.

Đáng tiếc không thành công giết chết hắn!

Chú ý thấy Kiều Tuyết Doanh và hai Tứ phẩm còn lại đuổi tới, Tổ An không dám dừng lại, tiếp tục xoay người bỏ chạy.

Thạch Côn dừng lại tại chỗ, vội vàng lấy ra thuốc khử độc chữa thương ăn vào, lại sử dụng nguyên lực mới trừ bỏ được khí âm tà xâm nhập vào trong cơ thể, lấy xuống mũi tên cổ quái trước ngực, không khỏi hơi biến sắc:

- Đây là tên gì, không ngờ lại lợi hại như vậy.

Có điều lúc này hắn cũng không rảnh nghĩ nhiều, Tổ An đã chạy xa, cho nên vội vàng gọi thủ hạ tiếp tục đuổi theo.

Một đường truy đuổi bỏ chạy, Tổ An cuối cùng cũng tới dưới dãy núi, nhìn đám người Thạch Côn vẫn bám theo ở phía sau không tha, hắn cắn răng một cái, lập tức tiến đến trước cửa đá.

Sở Sơ Nhan luôn được hắn ôm trong lòng, nhìn xiêm y trước ngực hắn đã bị máu tươi nhuộm đẫm, nghe tiếng tim đập hắn vừa nhanh vừa loạn, trong ánh mắt vốn đã như tro tàn có thêm thứ gì đó không thể nói rõ.

Trước kia nàng thân phận đặc thù tu vi siêu quần, chỉ có nàng cao cao tại thượng bảo hộ người khác, nào có chuyện người khác tới bảo hộ nàng, nhưng hiện giờ ở trạng thái bất lực nhất được nam nhân này ôm vào trong lòng bảo vệ, hắn rõ ràng có thể một mình chạy thoát, lại lại một mực không từ bỏ gánh nặng là nàng ta.

- Ngu xuẩn.

Trong lòng lặng lẽ đưa ra một đánh giá, sau đó lại chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Tổ An tất nhiên không biết suy nghĩ lúc này của giai nhân trong lòng, hắn lo lắng chạy đến chỗ cửa đá, vốn đang lo không vào được, nhưng không biết là hiệu quả cuồng bạo của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh phát động, khiến khí lực của hắn trở nên lớn hơn hay là gì, lần này hắn đi đẩy cánh cửa đá to lớn đó, không ngờ lại đẩy ra được một khe hở đủ cho một người đi qua.

Nhìn cửa động đen xì bên trong, hắn cắn chặt răng, ôm Sở Sơ Nhan biến mất trong bóng tối.

Không lâu sau đám người Thạch Côn đuổi tới, nhìn thấy cánh cửa lớn cổ quái này, còn cả khí âm hàn phả vào mặt, ai nấy đều hơi biến sắc:

- Đây là nơi nào?

- Hừ, họ Tổ cũng có thể vào, chẳng lẽ chúng ta lại không dám tiến sao à? Đuổi theo!

Thạch Côn vẫy tay rồi nhảy vào trước, chuyện hôm nay đã bỏ vào quá nhiều thứ, hắn sao lại cam tâm từ bỏ vào lúc này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (2) - 🎫Đề cử (4)