Tổ An dụi dụi con mắt, lúc này mới thấy rõ ràng bọn chúng không phải biến mất, mà là đi vào trong núi.
Ngọn núi này nói nhỏ cũng không nhỏ, phương viên vài trăm mét, cao gần trăm mét, chỉ bất quá nhìn có chút không bình thường, núi bình thường mặt ngoài hoặc nhiều hoặc ít sẽ không cân xứng, có sơn cốc, khe rãnh… nhưng ngọn núi này trơn nhẵn, cho người ta cảm giác chỉnh chỉnh tề tề, cực kỳ đối xứng.
Những cương thi kia trực tiếp đi tới dưới chân núi, sở dĩ biến mất, là vì phía trước có một cửa hang, bọn hắn đều đi vào trong động.
Tổ An lặng lẽ tiếp cận, lúc này mới phát hiện dưới chân núi cũng không phải cửa hang, mà là một cửa đá khí thế rộng lớn, hai bên cửa đá có rất nhiều thạch thú hình thù kỳ quái, hắn hiểu rõ thế giới này quá ít, căn bản nhận không ra danh xưng và lai lịch của những thạch thú này.
Xem ra sau này nên tìm Thương Lưu Ngư học bù.
Hai phiến cửa đá đã đóng lại, đưa tay đẩy, cửa đá không nhúc nhích tí nào, một cảm giác âm hàn từ lòng bàn tay truyền đến, toàn thân hắn không khỏi rùng mình.
Nơi này quá âm tà!
Tổ An tìm kiếm ở phụ cận, trong lòng dần dần hiểu ra, nơi này nhìn rất giống mộ địa, về phần ngọn núi trước mắt, có lẽ không phải núi, mà là một ngôi mồ.
Ở Trung Quốc cổ đại, thời kì Tần Hán dồn đất làm núi, Đường triều khai sơn làm lăng, về phần triều đại khác, giới hạn bởi quốc lực, ngược lại không có khí phách lớn như thế.
Tổ An nghiên cứu một lúc, cũng không tìm được phương pháp mở cửa, rơi vào đường cùng chỉ có thể từ bỏ.
Thiên tài địa bảo như Vô Tung Huyễn Liên, hẳn sẽ không mọc ở địa phương chí âm chí tà.
Tổ An chỉ có thể an ủi mình như vậy, thấy trời đã sáng, quyết định đi tìm Kỷ Tiểu Hi trước, hỏi thăm nàng có biết Vô Tung Huyễn Liên sẽ sinh trưởng ở nơi nào không.
Trên đường trở về sơn cốc, Tổ An còn đang suy nghĩ cửa đá mở thế nào, bỗng nhiên lông tơ toàn thân dựng đứng, cảm giác nguy hiểm truyền đến, hắn vội vàng thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh né tránh.
Lúc này một tia hàn quang từ đằng sau tảng đá lớn hiện ra, như giòi trong xương theo đuổi không bỏ.
Tổ An liên tiếp thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, mới kéo ra khoảng cách, sờ sờ ngực, trên tay đỏ bừng, hiển nhiên vừa rồi bị đối phương đánh lén gây thương tích, nếu không phải chạy nhanh, chỉ sợ đã sớm bị chém thành hai nửa.
- A?
Người kia thấy sát chiêu của mình đánh hụt, không khỏi hơi nghi hoặc.
Tổ An đánh giá gia hỏa xém chút lấy mạng hắn kia, đối phương không phải cương hay hung thú, mà là một người sống sờ sờ, nhìn thấy y phục trên người đối phương, còn có khuôn mặt loáng thoáng quen thuộc, trong lòng hắn khẽ động:
- Ngươi là người của học viện!
- Nguyên lai là Tổ lão sư, thật xin lỗi, vừa rồi ta đi qua sơn cốc, thấy rất nhiều hài cốt cương thi, trong lòng một mực căng thẳng, phát giác có động tĩnh, tưởng đến cương thi lợi hại gì, cho nên lúc này mới vội vàng ra tay, không nghĩ tới xém chút làm bị thương lão sư, thật xin lỗi.
Ngữ khí của người kia cực kỳ thành khẩn.
Tổ An cười lạnh, vừa rồi một đao kia súc thế đã lâu, nếu nói không thấy rõ mình, quỷ cũng không tin, bất quá hắn không có biểu lộ ra, ngược lại cười hì hì nói:
- Đồng học ngươi tên gì?
- Ta gọi Sử Thượng Phi, ở Địa tự ban.
Người kia đáp.
- Phân bay trên cao?
Tổ An cười hì hì vỗ vai hắn.
- Tên rất hay tên rất hay.
Gia hỏa này tu vi đại khái là Tam phẩm cao cấp, hiển nhiên ngày bình thường ở học viện cố ý giấu diếm tu vi.
- Quá khen, quá khen.
Thời điểm đối phương vỗ vai hắn, toàn thân Sử Thượng Phi căng cứng, sợ đối phương thừa cơ xuất thủ.
- Đúng rồi, sao ngươi lại ở chỗ này, không đi cùng lão sư và đồng học?
Tổ An hỏi.
Sử Thượng Phi cung kính đáp:
- Hồi bẩm lão sư, trên đường chúng ta gặp một đàn sói, sau đó mọi người vội vàng đào vong mới tẩu tán.
- Xem ra bí cảnh này nguy hiểm hơn dự tính rất nhiều.
Tổ An nhịn không được cảm thán.
- Đúng vậy.
Sử Thượng Phi phụ họa.
- Đúng rồi, những cương thi kia là chết như thế nào vậy?
Tổ An vỗ ngực mình:
- Đương nhiên là lão sư ta đại triển thần uy, lấy một địch vạn giết hết chúng nó.
Sử Thượng Phi:
- ...
Gia hỏa này thật là khoác lác không biết ngượng, nếu ngươi có bản lãnh này, ta tại chỗ ăn thanh kiếm kia, chẳng lẽ hắn có thể được Sở đại tiểu thư ưu ái, chính là dựa vào da mặt dày.
Đến từ Sử Thượng Phi, điểm nộ khí +300!
- Đúng rồi, Tổ lão sư, ngươi và Kỷ Tiểu Hi một tổ mà, sao không thấy nàng?
Sử Thượng Phi không thể không cảnh giác, một đồng bạn không biết ở nơi nào, sẽ thành biến số rất lớn.
- Nàng đi hái quả dại, không phải đã trở về rồi sao.