Lục Địa Kiện Tiên

Chương 284: Quá lớn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Bạch Tố Tố cười nói.

- Bạch lão sư, ta có thể tự chiếu cố mình.

Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt, nàng cũng không muốn mang đến phiền phức cho Tổ An.

- Tiểu Hi thật khéo hiểu lòng người, đến, vật này ngươi cầm, gặp nguy hiểm thì mở ra, nếu ta ở phụ cận, nhìn thấy sẽ chạy tới cứu ngươi.

Bạch Tố Tố vừa nói vừa đút cho Kỷ Tiểu Hi một vật.

- Cảm ơn Bạch lão sư.

Kỷ Tiểu Hi không có chối từ.

Sau khi Bạch Tố Tố rời đi, không ngừng có người tới khuyên Kỷ Tiểu Hi, trong đó không ít người đưa vật phòng thân.

Tổ An nhịn không được cảm thán:

- Tiểu Hi, không nghĩ tới ngươi ở trong học viện nhân khí cao như vậy, thành bảo bảo của trường học rồi.

- A... ngươi mắng ta là sủng vật.

Kỷ Tiểu Hi vểnh miệng nhỏ, hiển nhiên là có chút bất mãn.

- Đây là khen ngươi đáng yêu nha.

Nhìn dáng vẻ thở phì phò của nàng, Tổ An cảm thấy hết sức đáng yêu, vô ý thức muốn sờ đầu nàng, bất quá nghĩ đến lần trước tay sưng giống màn thầu, cuối cùng chỉ phải hậm hực thu hồi lại.

Gia hỏa Kỷ Đăng Đồ này, mình háo sắc liền nghĩ nam nhân khác đến ác tha, bảo hộ nữ nhi không góc chết.

Nghe giải thích của hắn, lúc này Kỷ Tiểu Hi mới chuyển buồn làm vui:

- Ầy, ta cũng không dùng nhiều như vậy, phân ngươi một chút.

Nói xong liền nhét những bình thuốc, ám khí… kia cho Tổ An. hệ thống lập tức thu được một đống điểm nộ khí, xoay người nhìn lại, thấy rất nhiều nam học sinh đang nổi giận đùng đùng nhìn mình.

Lúc đầu hắn còn muốn chối từ, thấy thế lập tức nhận lấy:

- Ha ha, cảm ơn Tiểu Hi.

Hệ thống nhận được điểm nộ khí càng nhiều.

Tổ An lắc đầu, thân là lão sư, lại dạy các ngươi một khóa, để các ngươi biết đạo lý “liếm cẩu là không có tiền đồ.

- Khụ khụ, Tổ huynh quả nhiên ở đâu cũng là tiêu điểm của mọi người.

Tạ Tú nở nụ cười đi tới, trong lòng cực kì bội phục, nhìn năng lực hấp dẫn trào phúng của gia hỏa này, là làm sao bình an sống đến bây giờ được chứ.

- Xin gọi ta Tổ lão sư.

Tổ An hắng giọng một cái, thẳng sống lưng.

Tạ Tú:

- ...

Gia hỏa này không theo lẽ thường ra bài, để hắn làm sao nói tiếp.

Bất quá Tổ An lập tức nói:

- Bất quá nể tình ngươi ta giao tình không tệ, nên không cần khách khí như vậy, về sau gọi ta A Tổ đi.

- Ách, tốt, A Tổ.

Tạ Tú xém chút bị hắn làm cho quên ý đồ đến.

- Bí cảnh mấy chục năm mới mở ra một lần, coi như thật phát sinh cái gì, người bên ngoài cũng không thể tra được dấu vết để lại, cho nên từ trước đến nay là nơi giết người cướp của rất tốt, mười ngày này ngươi phải cẩn thận một chút.

- Ha ha, tiểu tử ngươi tâm địa không tệ, bằng hữu này ta kết giao định.

Lời nói của Tổ An xoay chuyển.

- Đúng rồi, lần trước gia tộc thi đấu, mỹ nữ bên cạnh ngươi là tỷ của ngươi hả? Sao lần này nàng không vào? Lúc nào giới thiệu ta làm quen một chút.

Tạ Tú không còn gì để nói, nghĩ thầm ngươi đến cùng là bởi vì tâm ta không tệ mới kết giao bằng hữu, hay bởi vì ta có tỷ tỷ xinh đẹp vậy hả?

- Tỷ tỷ ta không có hứng thú với những bí cảnh này...

Tạ Tú cười ha hả, tùy ý ứng phó vài câu liền chạy trối chết, xem ra liên hệ với nam nhân không có thuận lợi như cua nữ nhân.

Đợi chỉ còn lại hai người, Kỷ Tiểu Hi nhịn không được lầu bầu:

- A Tổ ngươi thật xấu.

Tổ An sững sờ:

- Ta xấu chỗ nào?

- Nơi đó của ngươi... bị...

Kỷ Tiểu Hi nhìn bụng dưới của Tổ An một cái, ánh mắt có chút né tránh.

- Kết quả còn thích mỹ nữ như vậy.

- Tiểu hài tử hiểu cái gì, ta như vậy gọi là phòng ngừa chu đáo, đợi lần này chữa khỏi bệnh, ta có thể thỏa thích chơi đùa rồi.

Tổ An đáp.

- Chỉ có người tầm thường mới đi một bước nhìn một bước, trí giả giống như ta, sẽ ở trước đó kế hoạch hết thảy.

Kỷ Tiểu Hi nháy nháy mắt, cái khác không nhìn ra, nhưng thật bội phục hắn lạc quan, dù sao cơ hội tìm được Vô Tung Huyễn Liên không khác gì mò kim đáy biển.

Đương nhiên nàng tâm địa thiện lương, không đành lòng ở lúc này nói ra lời giội nước lạnh.

- Tiếp xuống chúng ta đi bên nào?

- Chạy hướng tây, một đường hướng tây!

...

Hai người chạy hướng tây một thời gian ngắn, vốn đang vui vẻ trò chuyện, Tổ An chợt nghe bên cạnh một tiếng gió bén nhọn đánh tới, hắn vội vàng kéo Kỷ Tiểu Hi tránh sang bên, đồng thời mũi chân điểm một cái, rời khỏi chỗ cũ.

Lúc này hai người mới thấy rõ địa phương vừa rồi bọn hắn đứng có mấy cây gai màu vàng nâu, nếu bị đâm trúng, đoán chừng không chết cũng trọng thương.

- Tình huống như thế nào?

Tổ An thấy một con chuột to lớn ở cách đó không xa nhìn bọn hắn nhe răng trợn mắt, nói nó là chuột, đích xác rất giống, nhưng dáng dấp cũng quá lớn rồi!

Hình thể không khác gì con heo!

Bất quá lúc này lực chú ý của hắn lại bị ngứa ngáy trên tay hấp dẫn, buồn bực nói:

- Tiểu Hi, giải dược...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️