Tổ An từ bên cạnh lấy qua một tảng đá làm ghế, phảng phất như tán gẫu chậm rãi miêu tả.
- Ngươi hẳn phải biết lươn, cá chạch gì chứ, đến lúc đó ta cởi sạch ngươi ném vào trong thùng chứa đầy lươn và cá chạch, ngươi nói bọn chúng cuối cùng sẽ chui vào đâu?
- Nếu khó tưởng tượng, vậy đổi cái khác, chôn ngươi dưới đất, chỉ lộ đầu ra, lột lớp da đầu, đổ thủy ngân vào bên trong, sau đó cả người ngươi sẽ rất ngứa, liều mạng giãy dụa, nhưng toàn thân trên dưới chỉ có một cửa ra, đến lúc đó ở dưới ngoại lực tác động, cả người ngươi sẽ nhảy ra, chỉ để lại một miếng da chôn dưới đất, ngươi nói không có da, đến cùng sẽ chảy máu không nhỉ?
...
Nghe hắn kể những hình pháp cổ quái kỳ lạ, trong lương đình Khương La Phu ngừng cả thở, gia hỏa này tuổi còn trẻ, đến cùng là từ nơi nào biết nhiều đồ vật ngoan độc như vậy?
- Tiểu tử thúi, muốn giết cứ giết, đừng nói những thứ vô dụng này.
Thanh âm của Mai Siêu Phong có chút run rẩy, đột nhiên cảm giác so sánh với gia hỏa này, những thủ đoạn kia của Mai Hoa Bang quả thực thuần khiết giống như hài tử.
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +444!
Tổ An mỉm cười:
- Ta còn chưa nói xong, theo ta biết, những năm này mặc dù ngươi chơi không ít nữ nhân, nhưng động chân tình lại không có mấy cái, Vương Thúy Hoa ở thành nam là một ngoại lệ, nàng còn sinh cho ngươi một đôi song bào thai, người sống một đời, dù sao vẫn phải lưu hậu đại để còn tảo mộ cho mình chứ?
Đôi mắt của Mai Siêu Phong đỏ bừng, vội vàng nhìn về phía Khương La Phu:
- Khương hiệu trưởng, đây là tác phong làm việc của học viện các ngươi, họa không tới người nhà, ngay cả người trong hắc đạo chúng ta cũng biết.
Khương La Phu vẫn chưa trả lời, Tổ An đã mở miệng trước:
- Ai nói ta muốn giết bọn hắn, ta chỉ muốn nói, thê tử của ngươi ta nuôi dưỡng, ngươi chớ lo.
- Ngươi...
Mai Siêu Phong tức giận đến há mồm muốn cắn hắn, nhưng vừa rồi Khương La Phu không chỉ chặt đứt hai chân, hơn triệt để hủy diệt nguyên khí trong cơ thể, hắn bây giờ ngay cả ngồi dậy cũng không làm được.
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +999!
- Suy nghĩ kỹ càng chưa?
Tổ An nói.
- Đến cùng là dự định nói có thống khoái, hay nhận hết tra tấn mà chết, cuối cùng vẫn không thể không nói?
Con mẹ nó, ta là tạo cái nghiệt gì vậy!
Mai Siêu Phong khóc không ra nước mắt, trước đây không lâu hắn còn muốn để gia hỏa này nhận hết tra tấn mà chết, không nghĩ tới báo ứng đến trên người mình nhanh như vậy.
Chọn như thế nào, kỳ thật đã rất rõ ràng.
- Sổ sách của Mai Hoa Bang chia thành hai bộ phận, một bộ phận ở trong mật thất dưới thư phòng, một bộ phận ở trong hốc tối của phòng ngủ...
Mai Siêu Phong chết lặng nhìn trời xanh, biểu lộ bị người chơi hỏng, máy móc kể rõ hết thảy liên quan tới Mai Hoa Bang.
- Họ Tổ, ngươi nhất định chết không yên lành!
Mai Siêu Phong cắn răng nghiến lợi nguyền rủa, hắn cảm nhận được theo máu càng chảy càng nhiều, sinh mệnh đã sắp dầu hết đèn tắt.
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +999!
Tổ An mỉm cười:
- Không có ý tứ, dựa theo Sơ Nhan lão bà nói, người tốt sống không lâu, tai họa di ngàn năm, ta chí ít còn có thể tiêu dao khoái hoạt ngàn năm.
Phốc...
Mai Siêu Phong rốt cuộc kìm nén không được phun ra một ngụm máu tươi.
Một đời kiêu hùng trong xã hội đen, lại bị làm tức chết.
Đôi mắt trợn thật lớn, chết không nhắm mắt!
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +1024!
Tổ An hấp tấp chạy về trong lương đình:
- Mỹ nhân hiệu trưởng, hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ.
Ánh mắt Khương La Phu phức tạp nhìn hắn:
- Làm địch nhân của ngươi, nhất định là một chuyện cực kỳ đau khổ.
Tổ An cười rất thuần phác:
- Làm bằng hữu của ngài, nhất định là một sự tình cực kỳ vui vẻ.
Khương La Phu hừ lạnh, đứng lên nói:
- Đi thôi, nơi này ta sẽ phái người thu thập, sự tình tiếp nhận Mai Hoa Bang giao cho ngươi, ta lại phái một vài người tới giúp.
- Tốt, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!
Tổ An vỗ ngực bảo đảm.
Hai người cứ như vậy một trước một sau về học viện.
...
Một canh giờ sau, Thạch Côn nghe được tin tức, chén trà trong tay rơi xuống đất:
- Mai Siêu Phong chết? Làm sao có thể!
Thạch Nhạc Chí trầm giọng nói:
- Ta đã tự mình đi xác nhận, thiên chân vạn xác.
Thạch Côn không hiểu:
- Làm sao có thể, Mai Siêu Phong là Ngũ phẩm đỉnh phong, muốn giết Tổ An còn không phải dễ như trở bàn tay, làm sao lại thất thủ.
Tuyết Nhi nói:
- Hồi bẩm công tử, vừa rồi có người ở trong học viện nhìn thấy Tổ An và Khương hiệu trưởng cùng từ bên ngoài về.
- Khương La Phu? Sao nàng lại ở cùng Tổ An?
Thạch Côn cũng kinh nghi bất định, thân phận và tu vi của đối phương cực cao, để hắn cũng không thể không ước lượng lại mình.
- Hẳn chỉ là trùng hợp, khả năng Mai Siêu Phong vận khí không tốt vừa vặn đụng phải.
Thạch Nhạc Chí nói, mặc hắn tưởng tượng như thế nào, cũng nghĩ không thông tại sao Tổ An lại ở cùng Khương La Phu.
Thạch Côn cũng có ý tưởng như vậy:
- Mẹ nó, sao vận khí của họ Tổ kia tốt như vậy!
Liên tiếp bố trí các loại sát cục, không chỉ không thành công, ngược lại làm cho phe mình hao binh tổn tướng.
Tuyết Nhi mở miệng nói:
- Công tử, ba ngày sau Dao Quang Bí Cảnh mở ra, ở trong bí cảnh, muốn giết người có thể nói thần không biết quỷ không hay, đến lúc đó ta tự mình xuất thủ.
Thạch Côn nhẹ gật đầu:
- Cũng chỉ đành như thế, đến lúc đó ta lại mang một nhóm người khác, ở trong bí cảnh giúp ngươi một tay!
Theo Tổ An thể hiện ra năng lực càng ngày càng nhiều, hắn cảm giác nguy cơ càng lúc càng lớn, dù sao mỗi thêm một ngày, nữ nhân mình nhìn trúng sẽ tăng nguy cơ thất thân, đây là hắn tuyệt đối không thể tiếp nhận.