Lục Địa Kiện Tiên

Chương 267: Ngoài miệng nói không muốn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tổ An nhịn không được nói:

- Có thể là họ Mai vì hãm hại ta, không tiếc chơi chết Mai Hoa Thập Tam, ngươi không sợ cử động lần này lạnh tâm thủ hạ sao?

- Rõ ràng là ngươi gây nên còn ở nơi này ngậm máu phun người!

Mai Siêu Phong cả giận nói.

- Lúc trước Mai Hoa Thập Tam đắc tội ngươi, kết quả ngươi sai người đánh gãy tay chân của hắn, việc này ai ai cũng biết.

Chân của Mai Hoa Thập Tam là bị thầy chủ nhiệm Lỗ Đức đánh gãy, về sau tứ chi lại bị Sở Sơ Nhan đánh gãy, bối cảnh của hai người này đều không tầm thường, hắn không muốn kéo hai người vào, cho nên cố ý nói không tỉ mỉ, chỉ trọng điểm nói là Tổ An sai khiến.

Tổ An tự nhiên biết dụng ý của hắn, vừa vặn cũng không muốn lão bà liên luỵ vào, nên không có vạch trần:

- Không sai, tay chân của Mai Hoa Thập Tam là ta để người đánh gãy, cho nên coi như hắn thật đắc tội ta, nên trả thù ta cũng đã trả thù, nên trút giận cũng ra, tại sao phải giết hắn.

- Bởi vì Mai Hoa Thập Tam là thủ hạ đắc lực nhất của ta, ngươi lo lắng hắn khỏi bệnh sẽ tìm ngươi làm phiền, ngươi không phải đối thủ, cho nên tiên hạ thủ vi cường, thừa dịp hắn còn dưỡng thương hạ độc thủ.

Mai Siêu Phong lạnh nhạt nói.

Nghe hắn nói, thân hữu của Mai Hoa Thập Tam khóc trời than đất nhào tới, nhưng bị nha dịch trên công đường ngăn cản.

- Yên lặng!

Tạ Dịch không thể không gõ kinh đường mộc.

Tổ An đáp:

- Nói đùa cái gì, ngay cả cao thủ Ngũ phẩm ta cũng thắng, còn sợ Tam phẩm như Mai Hoa Thập Tam?

Mai Siêu Phong hừ lạnh:

- Hôm qua ngươi thắng Ngũ phẩm chỉ là vận khí tốt mà thôi, tất cả mọi người nhìn ở trong mắt. Huống chi lần này ngươi giết Mai Hoa Thập Tam chứng cứ vô cùng xác thực, không dung ngươi giảo biện.

- A, có chứng cứ gì.

Tổ An hiếu kỳ nói.

Mai Siêu Phong nhìn đám người Tạ Dịch thi lễ một cái:

- Vết thương của Mai Hoa Thập Tam trải qua giám định, là chết ở dưới kiếm thuật sơ cấp của học viện, điểm này các vị đại nhân chắc hẳn đã kiểm tra qua.

- Biết kiếm thuật sơ cấp không có một ngàn cũng có tám trăm, dựa vào cái gì nói là A Tổ làm.

Lúc này Sở Trung Thiên mở miệng.

Mai Siêu Phong phất phất tay, sớm có thủ hạ cầm qua một thanh kiếm:

- Lúc ấy hung thủ ám sát Mai Hoa Thập Tam, bị đệ tử tuần tra phát hiện, ở dưới vây công hốt hoảng đào tẩu, lưu lại thanh kiếm này.

Sở Trung Thiên nhìn chuôi kiếm, ánh mắt lập tức ngưng lại, hắn há không nhận ra đây chính là binh khí hôm qua Tổ An dùng ở trên lôi đài?

Tổ An nhún vai:

- Hôm qua gia tộc thi đấu xong, ta tiện tay ném thanh kiếm này cho người trong Sở phủ, đồng thời không quản, xem ra là ngươi thu mua người Sở gia lấy được.

Sở Trung Thiên mặt trầm như nước, trước đó đã cảm thấy Sở gia có nội gian, nhưng tối hôm qua thời gian vội vàng, căn bản không có tra, không nghĩ tới lại phát sinh tai hại.

Mai Siêu Phong không có phản ứng Tổ An, tiếp tục nói:

- Tối hôm qua còn có mười mấy người chính mắt trông thấy ngươi hành hung, miệng lưỡi ngươi lại dẻo quẹo cũng đừng nghĩ lau sạch sẽ.

Hắn vừa dứt lời, một đám người chen vào, nhao nhao miêu tả tràng cảnh tối hôm qua nhìn thấy.

Sở Trung Thiên nghe không vô, vỗ bàn quát:

- Hồ nháo, vừa rồi còn nói người thân làm chứng không thể áp dụng, chẳng lẽ những thủ hạ này của ngươi làm chứng có thể áp dụng? Đều là người Mai Hoa Bang, muốn nói gì còn không phải nghe lệnh bang chủ.

Mai Siêu Phong khẽ cười nói:

- Mấu chốt là hiện tại không chỉ có nhân chứng, còn có vật chứng, cũng có động cơ, chẳng lẽ hết thảy đều trùng hợp sao? Minh Nguyệt Công sẽ không bởi vì phạm nhân là con rể mình, nên định bao che đó chứ?

Sở Trung Thiên giận dữ, vỗ bàn đứng dậy:

- Ngươi là ai, lại dám nói chuyện với ta như vậy!

Dù hắn là người hiền lành, hai ngày nay cũng nghẹn quá nhiều tà hỏa, lại thêm xưa nay không thích tác phong làm việc của Mai Hoa Bang, nhìn Mai Siêu Phong đắc ý, hắn rốt cục nhịn không được.

Mai Siêu Phong biến sắc, trong nháy mắt đó hắn cảm giác được một cỗ uy áp cường đại tràn đến, lấy tu vi của hắn thậm chí đứng không ngừng, dọa đến sắp xụi lơ ngã trên đất.

Đúng lúc này, Tang Hoằng đứng dậy đi tới bên người Sở Trung Thiên an ủi:

- Minh Nguyệt Công, cần gì tức giận với một bình dân, không đáng không đáng!

Mặt ngoài hắn là khuyên nhủ, nhưng lại âm thầm vạch ra thân phận bình dân của đối phương, nhắc nhở hắn đừng làm loạn, đồng thời ngăn cản uy thế mạnh mẽ kia.

Lúc này Tạ Dịch cũng mở miệng khuyên bảo, Sở Trung Thiên đành phải hậm hực ngồi xuống.

Sắc mặt của Mai Siêu Phong tái nhợt, vừa rồi bị khí thế của đối phương chấn nhiếp, hiện tại muốn mở miệng cũng nói không ra lời.

Tổ An nói:

- Kỳ quái, dựa theo các ngươi nói, ta là trước nửa đêm chạy tới giết hộ tào Dương đại nhân, sau nửa đêm lại chạy đến Mai Hoa Bang giết Mai Hoa Thập Tam, một đêm này ta rất bận nha.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️