Lục Địa Kiện Tiên

Chương 263: Di ngôn bằng máu (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tổ An sững sờ, hắn không nghĩ tới mình sẽ có liên hệ đến nha môn.

Ta phạm pháp? Ta có thể phạm chuyện gì?

Hắn ngây người một lát, những nha dịch kia đã cầm xích sắt khóa hắn, may mắn hiện tại bên người hắn đi theo hộ vệ Sở phủ, sao có thể để hắn không minh bạch bị bắt, huống chi hôm qua còn vừa cầm bạc của hắn.

- Tổ An, ngươi muốn chống lệnh bắt?

Một bổ đầu lạnh giọng nói.

Tổ An lấy lại tinh thần, ở thế giới này thời gian không ngắn, hắn cũng biết triều đình cường đại, không nguyện ý gánh lấy tội chống lệnh bắt, tiến lên bảo thị vệ Sở gia dừng tay:

- Muốn bắt ta cũng nên có cái lý do chứ, các ngươi không rõ ràng chạy tới đeo xích sắt, dù sao cũng phải để ta biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì nha?

- Muốn người không biết trừ khi mình đừng làm.

Bổ đầu kia chỉ bên cạnh.

- Chẳng lẽ ngươi không nghe thấy sao?

Tổ An nhìn lại, không khỏi giật nảy mình, chỉ thấy một đoàn người đen nghịt vọt tới, từng cái giơ cao hoành phi, lòng đầy căm phẫn hô:

- Giết người đền mạng, giết người đền mạng!

- Sở gia ức hiếp bách tính, dung túng cô gia hành hung!

...

Tổ An nhướng mày, trong nháy mắt đó hắn liền minh bạch mình rơi vào trong một âm mưu.

Đúng lúc này, vợ chồng Sở thị, Sở Sơ Nhan… nghe tin chạy ra, Sở Hoàn Chiêu bởi vì phải dưỡng thương, hôm nay không cần đi học viện, cho nên nghỉ ngơi ở trong nhà, Sở Trung Thiên cũng không có để nàng ra.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì!

Sở Trung Thiên phái người ngăn đám người “quần tình xúc động, vừa lạnh lùng nhìn bổ đầu kia.

Đối mặt Sở Trung Thiên, thái độ của bổ đầu kia tốt hơn rất nhiều:

- Hồi bẩm Minh Nguyệt Công, Tổ An dính líu sự tình mưu sát hộ tào Dương Ủy, bình dân Mai Hoa Thập Nhị, Mai Hoa Thập Tam, thành chủ đại nhân ra lệnh cho ta đến đây bắt hắn quy án.

Lời vừa nói ra, người Sở gia giật nảy mình, Mai Hoa Thập Nhị, Mai Hoa Thập Tam là tay chân đắc lực của Mai Hoa Bang, này thì thôi, còn Dương Ủy mặc dù phẩm giai không cao, nhưng hắn là mệnh quan triều đình, hắn chết không thể coi thường được.

Tổ An cũng nhanh chóng suy nghĩ, mặc kệ Mai Hoa Thập Tam cũng tốt, Dương Ủy cũng được, đều có cừu oán với hắn, mấy người kia chết, xem ra đối phương quả nhiên là có chuẩn bị mà đến.

- Hồ nháo, A Tổ một mực ở trong phủ, làm sao có thể đi giết người!

Sở Trung Thiên làm sao không biết đây là vu oan hãm hại.

Bổ đầu kia đáp:

- Chúng ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc, mong Minh Nguyệt Công không nên làm khó chúng ta.

Thấy những quan sai này yếu thế, đám người vây xung quanh lập tức kêu la:

- Sở gia bao che hung thủ?

- Người Sở gia phạm tội có thể không trừng phạt sao?

- Luật pháp Đại Chu ở đâu!

...

Bách tính luôn dễ dàng bị kích động, hơn nữa nhìn thấy người làm quan, có tiền gặp nạn, đại đa số đều sẽ vô ý thức vỗ tay khen hay, ước gì người ta càng không may càng tốt, đây chính là nhân tính.

Sở Trung Thiên nhíu mày, hắn rõ ràng nếu xử lý chuyện này không tốt, không cẩn thận ủ thành dân biến cũng không phải việc nhỏ:

- Được rồi, ta theo các ngươi về huyện nha, ta ngược lại muốn xem xem các ngươi chuẩn bị thẩm tra xử lí án này như thế nào.

Hắn vỗ vỗ vai Tổ An:

- A Tổ, ngươi không cần lo lắng, có ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để ngươi oan uổng.

Dù sao hắn cũng là Công Tước, có hắn ở một bên giám sát, đối phương không có khả năng phán án định tội lung tung.

Trong lòng Tổ An ấm áp, nghĩ thầm nhạc phụ tiện nghi này làm người cũng không tồi.

Sau đó Sở Trung Thiên để Tần Vãn Như tọa trấn Sở phủ, tùy thời chuẩn bị chi viện, mình thì mang theo một nhóm hộ vệ đi huyện nha.

Sở Sơ Nhan cũng yên lặng đuổi theo, lại bị Tổ An ngăn lại, nhỏ giọng nói:

- Ngươi giúp ta đi tìm một người, đến lúc đó ngươi nói...

Sở Sơ Nhan sững sờ, cuối cùng nhẹ gật đầu, quay người biến mất ở trong đám người.

Thành Thủ Bình ân cần bu lại:

- Cô gia cô gia, có cái gì để ta giúp một tay không, ta nhất định vì cô gia xông pha khói lửa, muôn lần chết không chối từ!

- Có!

Tổ An đáp.

Hai mắt Thành Thủ Bình tỏa sáng:

- Cái gì?

- Ngậm miệng lại.

- A...

Gia hỏa này có thuộc tính hố hàng, trừ khi Tổ An sống không kiên nhẫn, mới giao chuyện trọng yếu như vậy cho hắn, Sở Sơ Nhan thì để hắn an tâm hơn nhiều, về phần Thành Thủ Bình, tương lai dùng để buồn nôn địch nhân cũng không muộn.

Bởi vì có Sở Trung Thiên, những nha dịch kia không có kiên trì đeo gông xiềng cho Tổ An, đám người cứ như vậy thẳng đến huyện nha.

Đến nơi đó, thành chủ Tạ Dịch và huyện úy Bàng Xuân tự mình đi ra ngoài nghênh đón:

- Ngọn gió nào thổi Minh Nguyệt Công tới đây.

Sở Trung Thiên hừ lạnh:

- Các ngươi phái người đến phủ ta bắt người, ta có thể không tự mình đến sao?

Tạ Dịch cười khổ:

- Hôm nay có người chạy tới huyện nha đánh trống kêu oan, hơn nữa chết còn có hộ tào, ta có thể không thăng đường sao.

- Ai đánh trống kêu oan?

Sở Trung Thiên trầm giọng hỏi, hắn cũng nên biết rõ ràng địch nhân là ai.

Đám người đi vào trong, Tạ Dịch nhỏ giọng nói:

- Quả phụ của Dương Ủy, còn có thân nhân của Mai Hoa Thập Nhị, Mai Hoa Thập Tam, mặt khác Mai Siêu Phong cũng tới.

Sở Trung Thiên hơi nheo mắt:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️