Thành Thủ Bình trợn tròn mắt, hắn hấp tấp chạy tới lĩnh thưởng, vốn cho rằng lần này cô gia cao hứng khẳng định sẽ ban thưởng mình một số tiền lớn, nào biết mình lại làm hư sự tình.
100 vạn lượng!
Con mắt Thành Thủ Bình đỏ bừng, quát tháo lao đến đánh với chưởng quỹ kia, bất quá rất nhanh đã bị hộ vệ của Tứ Hải Đổ Phường kéo ra.
- Người điên từ đâu tới, đánh cho mẹ hắn cũng không nhận ra cho ta!
Chưởng quỹ bịt vành mắt sưng đen, chỉ vào Thành Thủ Bình nổi giận mắng.
- Nha, nguyên lai đây chính là đạo đãi khách của Tứ Hải Đổ Phường, thua tiền không bồi thường, ngược lại vu cáo khách hàng, đánh khách hàng đến chết.
Một thanh âm trêu tức vang lên, Tổ An nhàn nhã đi đến.
Sở Sơ Nhan ở bên cạnh nhìn thấy Thành Thủ Bình bị đánh thảm như vậy, thần sắc không khỏi lạnh lẽo, mặc dù gia hỏa này nhìn đã khó chịu, nhưng dù sao cũng là người Sở gia, nơi nào cho phép ngoại nhân khi dễ như vậy.
Mấy thị vệ Sở gia ở bên cạnh sớm đã hiểu ý, vội vàng tiến lên đánh hộ vệ của Tứ Hải Đổ Phường ngã nhào trên mặt đất, cứu Thành Thủ Bình về.
- Oa, cô gái này thật xinh đẹp!
- Ngươi mắt mù sao, ngay cả đại tiểu thư của Minh Nguyệt Công cũng không nhận ra.
- Quả nhiên không hổ là đệ nhất mỹ nữ của Minh Nguyệt Thành.
- Bất quá bọn hắn tới chỗ này làm gì, Sở gia không phải cấm cá cược sao?
...
Khách nhân khác trong sòng bạc, thậm chí còn có người đi đường đều nghe tin chạy tới xem náo nhiệt.
Thành Thủ Bình mặt mũi bầm dập đi tới bên người Tổ An, ôm chân của hắn khóc ròng:
- Cô gia, đơn cược bị gia hỏa kia xé!
Mí mắt của Tổ An nhảy lên:
- Nói chuyện thì nói chuyện, đừng có dùng quần áo của ta đến lau nước mũi.
Thấy Sở Sơ Nhan cũng tới, chưởng quỹ của Tứ Hải Đổ Phường không dám thất lễ, vui vẻ tiến lên đón, chỉ bất quá hốc mắt của hắn bị đánh cho sưng đen, cười lên nhìn cực kì buồn cười:
- Sở tiểu thư, ngọn gió nào thổi ngài đến đây, tiểu nhân là chưởng quỹ Đỗ lão tam ở nơi này, không có tiếp đón từ xa, không có tiếp đón từ xa.
Sở Sơ Nhan hừ lạnh:
- Nếu ta không đến, còn không nhìn thấy đổ phường các ngươi uy phong đến khi dễ người Sở gia chúng ta đâu.
- Không dám không dám.
Đỗ lão tam ngượng ngùng cười làm lành.
- Trước đó không biết hắn là người Sở gia, đắc tội đắc tội.
Tổ An không kiên nhẫn:
- Được rồi, những lời khách sáo này đừng nói, chung 100 vạn lượng là được.
Đỗ lão tam biến sắc, vội vàng nói:
- Lời này của công tử ta nghe không hiểu, vừa rồi gia nô của quý phủ cầm đơn cược giả mạo đến lừa gạt, nào có 100 vạn lượng gì.
- Đơn cược thật hay giả, nên để mọi người làm chứng phân biệt thật giả, sao có thể giống ngươi trực tiếp xé, đây không phải có tật giật mình thì là cái gì?
Tổ An lạnh giọng hỏi.
Nghe hắn nói, quần chúng xung quanh nhao nhao gật đầu, hành vi của Tứ Hải Đổ Phường đúng là có chút khả nghi.
Đỗ lão tam đã sớm chuẩn bị, mở miệng nói:
- Trước đó nhìn thấy thư đồng của quý phủ đến, nghĩ đây là hành vi cá nhân hắn, vì bận tâm mặt mũi của quý phủ, cho nên mới xé đơn cược, miễn cho đến lúc đó có người đàm tiếu, nhưng bây giờ xem ra đây là công tử ở sau lưng thụ ý.
Bây giờ đơn cược đã bị xé, không có chứng cứ, còn không phải hắn nói thế nào thì thế đó, huống chi hắn tìm lý do cũng coi như hợp tình hợp lý.
Quả nhiên, nghe hắn giải thích, giữa sân cũng có người ánh mắt nghi hoặc nhìn Tổ An.
- Nha, còn hất nước bẩn.
Tổ An bật cười.
- Đã sớm ngờ tới các ngươi sẽ như vậy, cho nên ta có phòng bị, đơn cược thật còn ở chỗ ta.
Tổ An từ trong ngực lấy ra đơn cược thật quơ quơ ở trước mặt mọi người:
- Đáng tiếc vừa rồi ngươi có tật giật mình, thậm chí không nhìn rõ ràng đã xé, nếu không sẽ không đến nỗi phạm sai lầm cấp thấp như vậy.
Đỗ lão tam:
- ...
Đến từ Đỗ lão tam, điểm nộ khí +666!
Đến từ Trịnh Đán, điểm nộ khí +666!
Đến từ Tang Hoằng, điểm nộ khí +666!
Tổ An vô ý thức nhìn lên lầu của sòng bạc, nguyên lai Trịnh Đán và Tang Hoằng đang núp ở đằng sau, xem ra sòng bạc này quả nhiên là sản nghiệp của bọn hắn.
Ta vốn kỳ quái trước đó vì sao Trịnh Đán lại nhiệt tình chủ động với ta như vậy, bây giờ nghĩ lại quả nhiên là có mục đích, hơn phân nửa là vì phiếu nợ 750 vạn lượng của Ngân Câu Đổ Phường, chờ tương lai dùng phiếu nợ này triệt để chiếm đoạt sản nghiệp của Ngân Câu Đổ Phường.
Không thể không nói họ Tang này thật đúng là dốc hết vốn liếng, không tiếc để vị hôn thê xuất mã thi triển mỹ nhân kế, thậm chí tùy tiện để ta vừa ôm vừa sờ.
A... gia hỏa này sẽ không có đam mê đặc thù gì chứ?
Bằng hữu như vậy ta phải kết giao!
Xem ra bọn hắn còn không biết phiếu nợ 750 vạn lượng đã không ở trên người ta, trở về nhất định phải thông tri mỹ nhân hiệu trưởng, tuyệt đối đừng lộ ra chuyện này, mình còn chờ để bọn hắn mất cả chì lẫn chài đây.
Lúc này Sở Sơ Nhan cũng mở miệng:
- Đơn cược thật hay giả kỳ thật rất dễ phân biệt, chất liệu trang giấy, bút tích kiểu chữ, tính chất bút mực, đây đều là đặc chế, người bình thường căn bản không mô phỏng ra, hơn nữa ở mỗi nha môn đều có hồ sơ đăng ký, lấy ra so sánh liền rõ ràng. Mặt khác mỗi đơn cược đều có bản sao tương ứng, ta lập tức mời huyện nha, để huyện úy đại nhân dẫn người đến sòng bạc của các ngươi điều tra, chân tướng rất nhanh sẽ được phơi bày.
Nàng kinh doanh Sở gia nhiều năm, những chi tiết này đối với nàng mà nói không phải bí mật gì.
- Sở tiểu thư bớt giận, Sở tiểu thư bớt giận...
Lúc này một người vội vàng chạy vào.
- Tiểu nhân là chủ nhân của Tứ Hải Đổ Phường Trịnh Quan Tây, gặp qua tiểu thư, cô gia.
Nói đùa cái gì, chuyện này vốn là bọn hắn đuối lý, nếu tra làm sao giấu được, huống chi bị người quan phủ tới cửa kiểm toán, tổn thất sẽ không chỉ 100 vạn lượng đơn giản như vậy.
- Ngươi là chủ nhân của Tứ Hải Đổ Phường?
Tổ An không lộ ra dấu vết nhìn mấy gian phòng ở xa xa, xem ra Trịnh Đán và Tang Thiên không có ý định ra mặt, bất quá này có thể hiểu được, bọn hắn có thân phận gì, tự nhiên không có khả năng xuất đầu lộ diện tham dự sự tình ở sòng bạc, khẳng định cần người đại diện.
- Vâng vâng vâng, chính là tại hạ.
Trịnh Quan Tây tươi cười, thái độ cực kì hiền lành.
- Họ Trịnh, ngươi là người Trịnh gia?
Tổ An cười cười hỏi.
- Không không không, ta không có quan hệ gì tới Trịnh gia, loại người như ta trèo cao không nổi.
Trịnh Quan Tây thề thốt phủ nhận, đồng thời âm thầm hối hận, mình có nên thay danh tự không, bằng không rất dễ bị đoán được, nhưng ngày bình thường phải mượn thế lực của Trịnh gia, này có chút lưỡng nan nha.