Lục Địa Kiện Tiên

Chương 234: Ngươi thật xấu (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Hỏa khắc băng, băng cũng có thể khắc hỏa, cái này vẫn phải nhìn công lực của song phương.

...

Thần sắc của Sở Sơ Nhan lạnh nhạt, chậm rãi rút trường kiếm, thân kiếm trong suốt, đồng thời có màu lam mơ hồ, xung quanh nổi lên trận trận bạch khí, hiển nhiên là nhiệt độ cực thấp, để hơi nước ở xung quanh ngưng kết.

Tổ An nghĩ thầm khó trách tính tình của lão bà tiện nghi lạnh như thế, ngay cả vũ khí cũng là một khối băng, ngày bình thường có thể không lạnh sao, a, nàng tính tình quạnh quẽ, tu luyện công pháp cũng tương quan tới băng tuyết, còn cả ngày mang theo đồ chơi như thế ở trên người, có thể hàn khí nhập thể, dẫn đến đau bụng kinh hay không?

Hắn lúc đầu muốn hỏi cô em vợ bên cạnh, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ, vấn đề này hỏi ra, sợ rằng sẽ bị xem như biến thái?

Ngô Địch hét lớn, giơ lên trường đao, cả người giống như mãnh hổ thiêu đốt, khí thế doạ người vọt tới đối phương.

Dưới đài, Tổ An thấy giật mình, gia hỏa này xuất thủ tự mang dị tượng, xem ra không phải nhân vật đơn giản, không biết lão bà tiện nghi ngăn cản được không.

Chỉ thấy Sở Sơ Nhan chậm rãi nâng kiếm lên, ngược lại không có nhiều động tác đẹp mắt, cổ tay rung lên, một kiếm trực tiếp đâm tới đối phương.

Đinh…

Mũi kiếm của Sở Sơ Nhan điểm trên thân đao của đối phương, mãnh hổ biến mất không thấy gì nữa, một trận cuồng phong từ quanh thân hai người tứ tán ra.

Một bên người xem cảm thấy vô cùng nóng bức, một bên khác lại cảm thấy toàn thân rét run.

Hai người vừa chạm liền tách ra, Ngô Địch nhìn qua bóng hình xinh đẹp ở ngoài mấy trượng, trong lòng chấn động, kỹ xảo vận dụng nguyên lực của nàng này vượt xa hắn, chẳng lẽ đây chính là mình và thiên tài chênh lệch?

Bất quá thiên tài đi nữa cũng không cách nào san bằng thời gian tu luyện của ta nhiều hơn ngươi gần hai mươi năm, hôm nay ngươi nhất định bại trận.

Lúc này Sở Sơ Nhan cũng nhíu mày, người đối diện nguyên khí dồi dào vượt qua dự liệu của nàng, xem ra hắn hẳn là người mạnh nhất lần này, cố ý lựa chọn tới đối phó ta?

Mặc dù hai người riêng phần mình suy tư một ít chuyện, nhưng trên tay không ngừng, rất nhanh lại đấu đến cùng một chỗ, đao kiếm tương giao, hai thân ảnh hóa thành vô số hư ảnh, Sở Sơ Nhan dáng người ưu mỹ, Địch Vô thì chiêu chiêu dũng mãnh, ngược lại đánh đến lực lượng ngang nhau.

- Người này có thể bất phân thắng bại với Sở tiểu thư!

- Lúc nào Viên gia có cao thủ như vậy rồi?

...

Nghe trong giáo trường nghị luận ầm ĩ, Tần Vãn Như có chút lo lắng:

- Phu quân, người này đến cùng có lai lịch gì?

Sở Trung Thiên nhíu mày:

- Không biết, bất quá ta luôn cảm thấy người này có chút kỳ quái, theo lý thuyết mỗi lần Tuyết Hoa Thần Kiếm của Sơ Nhan ra chiêu, tất mang theo hàn khí thấu xương, đối thủ bình thường gặp nàng, đều sẽ bị hàn khí ảnh hưởng, hành động ngưng trệ, sau đó chênh lệch càng kéo càng lớn, rất nhanh binh bại như núi đổ, nhưng Địch Vô kia lại phảng phất như không bị ảnh hưởng chút nào, kỳ quái.

Tần Vãn Như suy đoán:

- Có phải bởi vì hắn tu hành công pháp Hỏa hệ, vừa vặn có thể triệt tiêu hàn khí của Sơ Nhan không?

- Có lẽ vậy.

Sở Trung Thiên tiếp tục quan sát tình hình chiến đấu.

Lúc này trên lôi đài, hai người đã tạm thời tách ra, riêng phần mình điều tức nguyên khí khuấy động trong cơ thể.

Ngô Địch nhìn hai tay đã che kín một tầng băng sương, tâm niệm khẽ động, một cỗ hỏa diễm lướt qua, hai tay đã khôi phục như lúc ban đầu, nhịn không được cười nói:

- Đã sớm nghe nói Tuyết Hoa Thần Kiếm của Sở đại tiểu thư thần diệu vô biên, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền, tiếp xuống ta sẽ nghiêm túc, Sở tiểu thư cẩn thận.

Dưới đài, Viên Văn Đống nhướng mày, nghĩ thầm hôm nay sao Ngô Địch tiền bối nói nhiều như vậy, không giống tính tình cao lãnh lúc trước.

Chỉ có Tổ An đại khái đoán được:

- Hừ, gia hỏa này khẳng định là nhìn trúng lão bà ta dung mạo xinh đẹp, muốn khoe khoang ở trước mặt nàng, hấp dẫn nàng chú ý.

Để hắn yên tâm là Sở Sơ Nhan không có chút phản ứng nào, như băng tuyết mỹ nhân bình tĩnh đứng ở nơi đó, ánh mắt như nước.

Nhìn ánh mắt trong suốt của nàng, Ngô Địch nhịn không được hô hấp dồn dập, đáng tiếc dạng nữ tử này chú định không có duyên với mình, hận ý và tiếc nuối đều bạo phát ra.

- Phần Thiên Chi Nhận!

Chỉ thấy hắn nhảy lên giữa không trung, trường đao trong tay hướng lên trời, hỏa diễm trên thân đao tăng vọt, sau đó huyễn hóa ra một thanh hỏa đao dài mười mấy mét.

- Ta sát, hỏa diễm đao của Cưu Ma Trí cũng không đẹp như vậy.

Tổ An giật mình.

- Về sau ta cũng muốn học những chiêu thức xinh đẹp như vậy, vừa thi triển ra còn không phải nháy mắt thu hoạch được một đống lớn nữ nhân.

Sở Hoàn Chiêu ở một bên nhếch miệng:

- Địch Vô này thi triển ra cũng không thấy ai khen.

Tổ An khoát tay áo:

- Kia là vì ngoại hình của hắn quá kém, chỉ có người đẹp trai giống ta thi triển mới có hiệu quả.

Mặc dù trên miệng hắn nhẹ nhàng, nhưng trong lòng vẫn khẩn trương thay Sở Sơ Nhan, không biết nàng có ngăn cản được không, vạn nhất bị thương, dù chỉ thiêu hủy vài cọng tóc cũng là thiên đại tổn thất.

Chỉ thấy Sở Sơ Nhan giơ kiếm ở trước ngực, theo thân kiếm chậm rãi lắc lư, trong vòng mấy trượng trống rỗng xuất hiện từng mảnh bông tuyết, rất nhanh bông tuyết càng ngày càng nhiều, cả người giống như nữ thần trong bão tuyết.

Người xem trong giáo trường nhao nhao kinh hô:

- Oa, thật xinh đẹp...

- Ngươi xem nhẹ nguy hiểm ở trong vẻ xinh đẹp kia, mỗi một bông tuyết đều có thể đông ngươi thành băng côn.

- Ngươi nói Sở tiểu thư cả ngày lạnh như thế, lão công ôm nàng ngủ, nửa đêm sẽ không bị đông chết chứ?

- Ngươi hiểu cái gì, nữ nhân thân thể lại lạnh, bên trong cũng sẽ nóng.

- A, ngươi thật xấu...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️