Lục Địa Kiện Tiên

Chương 230: Mặt có đau không (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Trung Thiên lắc đầu:

- Ta cũng không biết, Viên gia giống như không có người này, hẳn là của Ngô gia, chỉ bất quá trong cao thủ của Ngô gia có người này sao?

- Ngươi cảm thấy Tinh Ứng có thể thắng không?

Ấn tượng của Tần Vãn Như với Hồng Tinh Ứng không tệ, dáng dấp tuấn tú lịch sự, năng lực làm việc mạnh, mấu chốt là hai cha con bọn hắn một mực trung thành với Sở gia, trước đó thời điểm chọn rể, kỳ thật nàng rất vừa ý đứa nhỏ này, chỉ bất quá nữ nhi lại chọn Tổ An.

Nghĩ tới đây trong lòng nàng liền tức giận, nhịn không được trừng Tổ An ở dưới đài.

Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +111!

Tổ An phiền muộn, nghĩ thầm vừa rồi là Hồng Tinh Ứng mắng ta nha, mấu chốt là ta còn chưa kịp phản bác, ngươi tức cái gì, thời mãn kinh đến sớm như vậy sao?

Sở Trung Thiên không biết tâm lý của thê tử, thuận miệng đáp:

- Tư chất của Tinh Ứng không tệ, trước đây ít năm có chút chậm trễ, bất quá mặc dù như vậy vẫn đạt tới Tam phẩm đỉnh phong, mặc dù không tính rất mạnh, nhưng tuyệt đối không yếu, người đối diện chỉ ngang cấp, Tinh Ứng cẩn thận một chút, vấn đề hẳn không lớn.

Nghe trượng phu nói như vậy, Tần Vãn Như mới yên lòng.

Trên đài, Hồng Tinh Ứng rút trường kiếm ra kéo một đạo kiếm hoa xinh đẹp, lạnh lùng nói:

- Người đến là ai, dưới kiếm của Hồng mỗ không trảm hạng người vô danh!

- Không nghĩ tới Sở gia còn có nhân vật như vậy, cũng rất đẹp trai...

- Tóm lại tốt hơn cô gia nhà bọn hắn rất nhiều.

...

Tạo hình lại thêm túi da của hắn, lập tức làm rất nhiều nữ nhân bạo động, bất quá Sở Trung Thiên lại nhíu mày, đứa nhỏ này quá khoe khoang rồi.

Người kia cười hì hì:

- Viên gia Trần Lỗi.

Nói xong câu này, hắn liền lâm vào trầm tĩnh, cả người vô luận từ ngoại hình hay khí chất, xác thực kém Hồng Tinh Ứng không ít.

Hồng Tinh Ứng nhướng mày, chưa từng nghe qua, bất quá không ở trong các đối tượng trước đó Sở gia trọng điểm nghiên cứu, xem ra mình vận khí tốt, trận này thắng lợi dễ như trở bàn tay.

Tốt, vậy lấy họ Trần này làm bàn đạp, hiển lộ tài năng, không chỉ thắng, còn phải thắng xinh đẹp, để những đại nhân vật trên đài kia nhìn xem!

Nghĩ tới đây chiến ý của hắn dâng trào:

- Đắc tội!

Trực tiếp huy kiếm vọt tới đối phương.

Sở Trung Thiên thấy âm thầm gật đầu, vốn cho rằng hắn có chút kiêu ngạo tự mãn, không nghĩ tới ra chiêu vẫn rất trầm ổn.

Trần Lỗi hét lớn, cũng rút trường đao vọt tới, hai người cứng đối cứng binh khí giao tiếp, hỏa hoa văng khắp nơi.

Hai người đồng thời rút lui năm bước, trong lòng Hồng Tinh Ứng giật mình, không nghĩ tới hạng người vô danh kia lại mạnh như thế.

- Lại đến!

Hắn không còn dám chủ quan, cũng vứt bỏ ý nghĩ khoe khoang, kiếm pháp hướng tới trầm ổn.

Hai người lại chiến thành một đoàn, binh khí trong tay không ngừng giao phong, cho dù ở dưới đài, cũng có thể ẩn ẩn cảm nhận được binh khí của hai người tán ra hàn khí.

- Trước đó hai người này nghe cũng chưa từng nghe qua, vậy mà mạnh như thế, nội tình của đại gia tộc đều thâm hậu như thế sao?

- Hồng Tinh Ứng kia là người Thiên tự ban của Minh Nguyệt Học Viện, về phần Trần Lỗi, xác thực chưa từng nghe qua.

...

Hai người đánh đến lực lượng ngang nhau, một hồi Hồng Tinh Ứng chiếm thượng phong, một hồi Trần Lỗi chiếm thượng phong, để không ít người huyết dịch sôi trào, tưởng tượng nếu như mình lên đài, uy phong như vậy thì tốt biết bao nhiêu.

Mặc kệ tranh tài như thế nào, thế lực ngang nhau luôn đặc sắc nhất, loại thiên về một bên ngược lại không có gì đáng xem, mọi người không nghĩ tới trận đầu đã kịch liệt như vậy, rất nhiều người nhịn không được đứng lên.

Một lần đối bính qua đi, hai người tách ra lần nữa, nhao nhao thở hổn hển, điều tức nguyên khí hỗn loạn trong cơ thể.

Hồng Tinh Ứng chỉ cảm thấy hổ khẩu hơi vỡ ra, bất quá hắn căn bản không thèm để ý, đánh tới mức này, hắn thua không nổi, trận này hắn nhất định phải thắng, muốn cho lão gia và phu nhân nhìn, muốn cho các vị đại nhân ở đây nhìn, muốn cho phế vật Tổ An kia nhìn!

A, sao lại nghĩ đến tên kia, thật xúi quẩy.

- Kiếm thuật trung cấp!

Sau khi Hồng Tinh Ứng tiến vào học viện, liều mạng học hết thảy mà học viện truyền thụ, kiếm thuật trung cấp là học viện truyền thụ cho học viên đẳng cấp cao, mặc dù danh tự nghe không ra sao, nhưng uy lực không tầm thường, hơn nữa sơ hở cực ít, lợi hại hơn kiếm quyết lúc trước hắn học ba phần, cho nên lần này ở trước mặt Khương hiệu trưởng, dứt khoát sử dụng bộ kiếm pháp kia.

Thân kiếm phát ra tiếng long ngâm, lợi kiếm trong tay huyễn hóa thành mấy hư ảnh, đâm tới các yếu huyệt của Trần Lỗi.

Trên đài, Khương La Phu khẽ gật đầu, tư chất của học sinh này cũng không tệ, vào học viện không bao lâu, đã luyện bộ kiếm pháp kia đến tiểu thành.

Phù… kiếm đã đâm vào đầu vai đối phương, trực tiếp xuyên thấu thân thể.

Thắng!

Hồng Tinh Ứng thở dài một hơi, bỗng nhiên hắn chú ý tới đối phương lộ ra nụ cười quỷ dị, trong lòng của hắn giật mình, vội vàng muốn rút kiếm về, nào biết đối phương đưa tay nắm chặt thân kiếm của hắn, sau đó tay phải vung đao chém ra.

- Loạn Phi Phong Đao Pháp!

Khí thế của Trần Lỗi tăng vọt, hai đầu lông mày hiện ra vẻ điên cuồng, trường đao trong tay giống như Giao Long Xuất Hải, gầm thét chặt tới đối phương.

Nguyên khí huyễn hóa ra áo giáp trên người Hồng Tinh Ứng vỡ tan từng khúc, kêu thảm một tiếng, miệng phun máu tươi, cả người giống như bao cát rơi xuống lôi đài.

Sở Trung Thiên vội vàng bay tới tiếp lấy, ngón tay hóa thành một tàn ảnh, phong bế huyệt đạo cầm máu, đồng thời hóa giải đao khí cuồng bạo ở trong cơ thể hắn.

- Viên gia Trần Lỗi, thắng!

Trên đài truyền đến thanh âm tuyên bố kết quả.

Hồng Tinh Ứng vừa thẹn vừa xấu hổ:

- Lão gia phu nhân, ta... ta...

Đúng lúc này, bên người truyền tới một trêu tức thanh âm:

- Vừa rồi là ai ngưu bức nói hắn sẽ mang đến vinh quang cho gia tộc, người khác sẽ chỉ mang đến sỉ nhục, lúc này mới bao lâu nha, đã bị người ta giống như chó chết đánh xuống, mặt có đau không.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️