Kỷ Đăng Đồ hết nhìn đông tới nhìn tây, mỗi lần nhìn thấy mỹ nữ liền lộ ra dáng vẻ sắc quỷ, bộ dáng kia làm cho Tổ An nghĩ đến Mori Kogoro kiếp trước.
Cẩn thận quan sát chốc lát, hắn chú ý tới Kỷ Đăng Đồ nhìn đa số là phụ nhân thành thục, phu nhân của các gia chủ đều bị hắn nhìn chằm chằm, đương nhiên nhìn nhiều nhất là Tần Vãn Như, chỉ thiếu trừng tròng mắt ra ngoài.
Tổ An nhức cả trứng, mình có nên vụng trộm nói cho nhạc phụ hay không, không nói, Sở Trung Thiên còn rất hòa ái với hắn, vạn nhất trên đầu thật mọc sừng sẽ có chút băn khoăn; nhưng nói, Kỷ Đăng Đồ lại không có chân chính làm cái gì, nhìn một chút cũng không thiếu miếng thịt, hơn nữa hạnh phúc nửa đời sau của mình còn trông cậy vào Kỷ Đăng Đồ, hiện tại đắc tội hắn thực không quá sáng suốt.
Bất quá nói đi thì nói lại, gia hỏa Kỷ Đăng Đồ này háo sắc như vậy, vì sao không nhìn Khương hiệu trưởng? Dù bỏ qua dung mạo tuyệt thế của Khương hiệu trưởng, vẻn vẹn chỉ là đôi chân kia, liền có thể để bất kỳ nam nhân nào điên cuồng, ngay cả tiểu thí hài như Vi Tác cũng trầm mê đến không cách nào tự kiềm chế, Kỷ Đăng Đồ lại phảng phất như không thấy được.
Nói đến cũng kỳ quái, lần trước trong yêu cầu của hắn, nói bốn nữ nhân, Ngọc Yên La, Thương Lưu Ngư, Thu Hồng Lệ, Tần Vãn Như, hết lần này tới lần khác không có nói Khương hiệu trưởng, không nên nha, phải biết Thương Lưu Ngư cũng ở trong học viện, hắn không có khả năng không biết Khương hiệu trưởng tồn tại.
Trong này nhất định có nguyên nhân.
- Có Khương hiệu trưởng làm trọng tài, lần thi đấu này công bằng nhất định có thể được cam đoan.
Lúc này đám người Sở Trung Thiên nghênh đón Khương hiệu trưởng, Khương La Phu hoàn toàn lãnh diễm như trước đây, nhưng bọn nam nhân hết lần này tới lần khácại dính chiêu, ánh mắt nóng bỏng, thậm chí khống chế không nổi liếc qua đùi nàng… đương nhiên, tố chất của đám người này còn rất cao, dù sao tất cả mọi người là nhân vật có mặt mũi, những người khác là hận không thể để con mắt chui vào trong váy của nàng nha.
Trong nhóm người này, Sở Trung Thiên là người duy nhất ánh mắt thanh tịnh, không có chút dục vọng nào, để Khương La Phu có chút hảo cảm:
- Quá khen, hai nhà Sở Viên có không ít học sinh trong học viện, ta chỉ là làm chút sự tình thuộc bổn phận mà thôi.
...
Mọi người lại hàn huyên, Tổ An âm thầm nhả rãnh:
- Xem ra là vị vợ quản quá nghiêm nha.
Tần Vãn Như ở một bên nhìn xem, nhạc phụ hơn phân nửa là không dám lộ ra dị thường.
Sợ!
Tổ An cảm thấy nhạc phụ nên học mình một ít, nhìn Sở Sơ Nhan cũng tuyên bố căn bản không ngại hắn tìm những nữ nhân khác.
Đương nhiên nếu để cho Sở Trung Thiên biết hắn “khi dễ nữ nhi như vậy, sẽ đánh cho hắn tê người.
- Thành chủ đại nhân đến!
Một đội nhân mã từ võ đài đi vào cửa, cầm đầu là một trung niên hơi mập, dù loáng thoáng nhìn thấy bụng nhỏ, bất quá vẫn nhìn ra phong thái thoải mái, tuấn nhã tiêu sái, lúc tuổi còn trẻ khẳng định là mỹ nam tử phong độ nhẹ nhàng, đây chính là thành chủ Minh Nguyệt Thành Tạ Dịch.
Nam sinh nữ tướng Tạ Tú theo sau lưng hắn, khóe miệng vĩnh viễn treo một nụ cười như có như không, dẫn tới đám nữ nhân đi ngang qua nhao nhao kinh hô, hai mắt đầy ánh sao.
Tổ An có chút chua chua, luận hình dạng Tạ Tú không dưới ta, nhưng vì sao ta đi đến chỗ nào, cũng không có đãi ngộ như vậy? Chẳng lẽ hành vi phóng túng không bị trói buộc ngày bình thường, che giấu mị lực chân thực của ta?
A phi, những nữ nhân này chỉ nhìn bề ngoài, không chú trọng vẻ đẹp tiềm ẩn bên trong.
Nông cạn!
A, mỹ nữ bên cạnh Tạ Tú kia là ai? Bạn gái mới của hắn? Gia hỏa này diễm phúc không cạn, mỗi lần bên người đều có nữ nhân không giống, hơn nữa mỗi cái xem như tuyệt sắc, người hôm nay còn xinh đẹp hơn mấy lần trước.
Mày liễu, mặt trứng ngỗng, sắc mặt óng ánh, da quang như tuyết, người mặc váy màu xanh nhạt, càng lộ ra thân hình thon thả, dáng vẻ thướt tha mềm mại, đai lưng tinh tế quấn ở trên eo nhỏ, dáng điệu uyển chuyển.
Nếu bàn về dung mạo và khí độ, không thua kém Trịnh Đán và Ngô Tình, nhưng khác biệt Ngô Tình nóng bỏng bức người, Trịnh Đán cổ điển vũ mị, nàng đẹp là lịch sự tao nhã, tựa hồ trời sinh có khí chất thanh nhã, đứng ở nơi đó, tựa như u lan không cốc, yên tĩnh tự nhiên, không tranh quyền thế.
Hắn quan sát thấy nữ nhân này có ba phần tương tự Tạ Tú, đang kinh dị, bên tai truyền đến thanh âm hậm hực của Sở Hoàn Chiêu:
- Tỷ phu háo sắc, lại nhìn mỹ nữ.
Tổ An nhìn lại, thấy Sở Hoàn Chiêu đang tức giận nhìn chằm chằm mình, nhịn không được cười lên:
- Ngươi nói ta háo sắc, ngươi không phải cũng háo sắc sao?
- Ta háo sắc hồi nào?
Sở Hoàn Chiêu không hiểu.
Tổ An nói:
- Ngươi nhìn chằm chằm tỷ phu anh tuấn, hành vi có khác gì ta nhìn những nữ nhân kia?
Vừa rồi Sở Sơ Nhan cũng đứng dậy theo phụ thân nghênh đón đại lão các phương, dù sao hiện tại nàng cũng coi như người cầm quyền của Sở gia, đa số trường hợp đều là nàng ra mặt.
Cho nên hắn mới có thể thuận miệng nói đùa không cố kỵ gì như vậy.
- Ai nhìn chằm chằm ngươi?
Gương mặt của Sở Hoàn Chiêu đỏ lên, hận không thể chạy lên hung hăng cắn hắn một cái.
- Ngươi không nhìn ta chằm chằm, sao biết ta đang nhìn người khác?
Tổ An cười như không cười đánh giá nàng.
- Ta...
Sở Hoàn Chiêu nghẹn lời, bất quá phản ứng của nàng cũng không chậm, lập tức tìm được lý do.
- Ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi sắp tới thi đấu, phải bình tâm tĩnh khí, không nên hết nhìn đông tới nhìn tây.
Nhìn cô em vợ mặt đỏ giống như quả táo, Tổ An cũng không đành lòng trêu đùa:
- Hiểu được hiểu được, đúng rồi, nữ nhân bên cạnh Tạ Tú là ai.
- Nàng là tỷ tỷ của Tạ Tú Tạ Đạo Uẩn, đệ nhất tài nữ Minh Nguyệt Thành, hừ, không lo tu luyện lại cả ngày nghiên cứu cầm kỳ thư họa, không làm việc đàng hoàng.
Sở Hoàn Chiêu lầu bầu nói.
Tổ An lập tức vui vẻ:
- Ngươi còn không biết xấu hổ nói người khác, ngươi cả ngày không làm việc đàng hoàng, đến cùng là tu vi cao hơn nàng, hay tài học cao hơn nàng?
Sở Hoàn Chiêu buồn bực hầm hừ:
- Ngươi còn như vậy, ta và ngươi tuyệt giao!
Tổ An cười ha ha, đang muốn nói gì, bỗng nhiên xa xa truyền đến một tiếng cười ngọt ngào:
- Xem ra những ngày này ta không ở đây, phát sinh rất nhiều chuyện thú vị nha.
Một mùi thơm thấm vào ruột gan truyền đến, Tổ An quay đầu nhìn, chỉ thấy một thân ảnh uyển chuyển mê người đứng ở trước mặt, mặt mày ẩn tình, cặp mắt đào hoa, bộ ngực ngạo nghễ, trừ Bùi Miên Mạn còn có thể là ai?