- Bất quá trong tay hắn hẳn là có bốn năm vạn lượng ngân phiếu, lần này chỉ bỏ ra một vạn lượng, quả nhiên vẫn không thoát được tính bần tiện.
Trịnh Đán luôn cảm thấy không đúng, nàng do dự nói:
- Có khi nào hắn tách ra đặt cược không.
Tang Thiên giật mình:
- Đúng là có loại khả năng này, lập tức phái người đi thăm dò, đừng để hắn ở chỗ chúng ta đặt cược mình thua, lại ở địa phương khác mua mình thắng càng nhiều.
Trịnh Đán nhịn không được nói:
- Hắn hẳn không có thần thông quảng đại như thế, biết sòng bạc này là chúng ta mở?
- Mặc dù khả năng không lớn, nhưng không thể không phòng.
Tang Thiên rất cẩn thận.
- Đúng rồi, ngươi ở chỗ hắn tiến triển thế nào rồi?
Sắc mặt Trịnh Đán đỏ lên, lắc đầu:
- Tiếp xúc hai lần, bây giờ còn chưa tra được hắn giấu phiếu nợ ở địa phương nào.
Nàng suy nghĩ mình sờ khắp toàn thân hắn, lại tìm không thấy phiếu nợ 750 vạn lượng, đến cùng giấu ở đâu, chẳng lẽ lưu ở Sở gia?
- Ừm, ngươi phải nắm chặt, có phiếu nợ 750 vạn lượng kia, Ngân Câu Đổ Phường thậm chí Mai Hoa Bang đều ở trong lòng bàn tay của chúng ta, thời khắc mấu chốt muốn chiếm đoạt bọn hắn chỉ là chuyện một câu nói.
Tang Thiên nhắc nhở.
- Ta biết rồi.
Trịnh Đán suy nghĩ, mình có nên tìm cơ hội đến Sở phủ đi một vòng không, bất quá như vậy có thể sẽ dẫn tới Sở gia hoài nghi.
- Đúng rồi, ngươi không có bị tên kia chiếm tiện nghi đấy chứ?
Bỗng nhiên Tang Thiên do dự hỏi, vẻ mặt khẩn trương nhìn nàng.
Trong đầu Trịnh Đán hiện ra hình ảnh đối phương vuốt ve bắp chân của mình, trái tim không khỏi nhảy một cái, bất quá sắc mặt vẫn trấn định:
- Yên tâm đi, ta sao có thể để gia hỏa kia chiếm tiện nghi.
- Vậy là tốt rồi.
Lúc này Tang Thiên mới thoải mái, cười càng vui vẻ hơn.
Trong Viên gia, một đám người sắc mặt ngưng trọng ở trong mật thất nghị sự, có người đến gõ cửa, Viên Văn Đống ra ngoài trở về nở nụ cười:
- Tang Thiên truyền đến tin tức, Tổ An không có át chủ bài gì, hắn lặng lẽ mua mình thua.
Mấy người khác cười ha hả, nhao nhao nhìn về phía một thiếu nữ xinh đẹp:
- Ta đã nói rồi, Tuyết Nhi cô nương nói chuyện quá giật gân.
Thiếu nữ tự nhiên chính là Tuyết Nhi, lần này Thạch Côn không tiện tự mình ra mặt, liền phái nàng tới tiếp xúc Viên gia, đồng thời nhắc nhở Viên gia.
- Mua mình thua?
Tuyết Nhi không hiểu, những người khác không biết, nhưng nàng lại rõ ràng, Tổ An vẫn luôn thâm tàng bất lộ.
- Viên công tử, ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một chút, mặc dù Tổ An chỉ là Tam phẩm, nhưng lực chiến đấu của hắn không thể lấy Tam phẩm cân nhắc, ngươi nhất định phải chuẩn bị cẩn thận.
Tuyết Nhi hồi tưởng lúc trước mình ra tay toàn lực cũng không cách nào giết chết đối phương, mặc dù nguyên nhân lớn là bởi vì bụng đau nhức kịch liệt, nhưng sức chiến đấu của đối phương vẫn để nàng giật nảy cả mình.
Viên Văn Đống lại có chút xem thường:
- Hắn lại nghịch thiên không phải cũng chỉ mới Tam phẩm sao? Bây giờ ta đã ổn định tu vi Ngũ phẩm, hắn có thể lật được sóng gió gì.
Những người khác cũng phụ họa, hiển nhiên ở trong nhận thức thức của mọi người, Tam phẩm lợi hại hơn nữa cũng không mạnh bao nhiêu nha.
Lại có người nói:
- Nếu biết Tổ An không có át chủ bài gì, vậy ngày mai công tử tự mình đối phó Tổ An, có phải quá đại tài tiểu dụng không? Luôn cảm thấy có chút lãng phí nha.
Viên Văn Đống lại cắn răng nghiến lợi nói:
- Họ Tổ ba lần bốn lượt làm nhục ta, thù này không báo, suy nghĩ của ta không thông suốt. Gia hỏa này mặt ngoài là phế vật, vụng trộm lại giấu rất sâu, nói không chừng là muốn một tiếng hót lên làm kinh người, Tuyết Nhi cô nương cũng nói, lực chiến đấu của hắn cổ quái, giao cho những người khác ta không yên lòng, ngày mai ta nhất định phải tự mình giẫm hắn, để hắn biết phế vật vĩnh viễn chỉ là phế vật, cái gọi là giấu tài của hắn, ở trong mắt thiên tài chính thức chỉ là trò cười.
- Nhưng ngươi đối phó hắn, chúng ta đối phó đám người Sở Sơ Nhan, chưa hẳn có thể chắc thắng.
Một người khác lo lắng nói.
- Yên tâm, Sở Sơ Nhan có người đối phó, cho mời Ngô tiên sinh.
Viên Văn Đống đứng dậy nhìn về phía vách tường.
Rất nhanh vách tường từ từ mở ra, một trung niên chậm rãi đi vào, Tuyết Nhi vốn nhẹ nhõm lập tức hoa dung thất sắc, lực áp bách thật mạnh, gia hỏa này là Lục phẩm?
Viên Văn Đống hơi thi lễ, sau đó mới giới thiệu:
- Vị này là cao thủ Ngô gia Ngô Địch tiền bối, tu vi Lục phẩm, Sở Sơ Nhan lợi hại hơn nữa cũng chỉ là Ngũ phẩm, mọi người đều biết, Ngũ phẩm và Lục phẩm chênh lệch giống như lạch trời, cho nên ngày mai chúng ta tất thắng không thể nghi ngờ.
Ngũ phẩm thức tỉnh năng lực nguyên tố, Lục phẩm lại có thể tạo ra một tầng nguyên tố phòng hộ, cho nên đối đầu Ngũ phẩm hoàn toàn là nghiền ép.
Những người khác thấy có Lục phẩm tham dự, thì đều hưng phấn, cảm thấy ngày mai chắc chắn thắng lợi.
Tuyết Nhi nhịn không được nói:
- Cái này dù sao cũng là gia tộc thi đấu, song phương phái đệ tử trong tộc tham gia, niên kỷ của vị tiền bối này… đừng nói Sở gia, ngay cả bên thành chủ cũng chưa chắc sẽ đồng ý.