Lục Địa Kiện Tiên

Chương 220: Ta thật cơ linh (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đột nhiên Tổ An cảm giác có một chân chó như vậy tựa hồ còn rất tốt, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, kéo hắn đến một bên:

- Ngày mai gia tộc thi đấu, trong thành có mở cá cược hay không?

Thành Thủ Bình vô ý thức nhẹ gật đầu:

- Có, phần lớn vẫn xem trọng Sở gia chúng ta, tỉ lệ đặt cược mua đại tiểu thư thắng...

Tổ An trực tiếp ngắt lời:

- Không nói những người khác, tỉ lệ đặt cược của ta là bao nhiêu?

Sắc mặt Thành Thủ Bình cổ quái, lặng lẽ vươn một ngón tay.

- 1 bồi 10?

Tổ An nhướng mày.

- Thấp một chút, bất quá cũng cũng không tệ.

Hắn đang muốn từ trong ngực lấy ra ngân phiếu, ai biết Thành Thủ Bình vội vàng đánh gãy:

- Cô gia, không phải 1 bồi 10, mà là 1 bồi 100.

Vốn cho rằng cô gia thích sĩ diện nghe được tin tức này sẽ giận tím mặt, ai biết hắn lại cuồng hỉ:

- Ha ha ha, 1 bồi 100? Quả thực là trời cũng giúp ta, ta muốn phát tài.

Thành Thủ Bình nháy mắt, nghĩ thầm chẳng lẽ cô gia chịu không nổi kích thích, điên rồi sao?

Bỗng nhiên Tổ An ý thức tới một sự tình, vội vàng hỏi:

- Người nào mở sòng, sẽ không phải là Ngân Câu Đổ Phường chứ?

Lần trước Ngân Câu Đổ Phường thua hắn 750 vạn lượng bạc cũng giao không nổi, lần này nếu lại tới một lần, bán nội tạng của bọn hắn cũng bồi không ra.

Thành Thủ Bình lắc đầu:

- Không phải, lần trước Ngân Câu Đổ Phường bị cô gia thắng một lần, nguyên khí trọng thương, đồng thời thanh danh cũng hết sạch, sinh ý ngày càng quạnh quẽ, gia tộc khác, thế lực trong thành liền lặng lẽ thu đi ngành cờ bạc.

Hai mắt Tổ An tỏa sáng:

- Vậy thì tốt nhất, đây, nơi này có 2 vạn lượng, ngươi ra ngoài mua ta thắng!

Nhưng lại cảm thấy có chút không đúng, nghĩ nghĩ lại thu về một vạn lượng:

- Được rồi, mua một vạn lượng là được.

Trình độ toán thuật của thế giới này quá kém, từ tỉ lệ đặt cược của những sòng bạc kia là có thể nhìn ra, không biết tính xác suất, thật rơi vào tỉ lệ 1 bồi 100, đủ để cho bọn hắn thua táng gia bại sản, tỉ như lần trước Ngân Câu Đổ Phường hai ván thua 750 vạn lượng chính là ví dụ.

Cho nên hắn lo lắng lần này xuất hiện vấn đề giống như lần trước, thắng nhiều đối phương cũng không chung nổi, còn không bằng thắng ít chút, ở trong giới hạn chịu đựng của đối phương, như vậy mình mới lấy được tiền, cho nên hắn nghĩ tới nghĩ lui, chỉ chơi một vạn lượng.

Thành Thủ Bình vội vàng nói:

- Cô gia, nhiều tiền cũng không thể dùng như vậy, đặt cược như vậy chẳng phải là ném tiền.

- Ngươi biết cái gì, theo ta nói mà làm, hiện tại ta không tiện ra ngoài, ngươi đi đặt cược giúp ta.

Tổ An hừ lạnh.

Thành Thủ Bình vụng trộm lẩm bẩm, ngươi thật có lòng tin như vậy, thì sao còn lấy về một vạn lượng, còn có người ngại thắng tiền nhiều sao, nói cho cùng là vì mình không có lòng tin, muốn tổn thất ít tiền mà thôi.

- Ngươi nói cái gì?

Tổ An không vui trừng mắt liếc hắn một cái.

- Không có gì.

Thành Thủ Bình ngượng ngùng cười cười, nghiêm mặt nói.

- Cô gia, Sở gia nghiêm cấm đánh bạc, ta không dám phạm cấm.

- Ngươi không để người khác biết chẳng phải là được.

Tổ An nhét một tờ ngân phiếu trăm lượng cho hắn.

- Đi đi, đây là phí chân chạy, sau khi thắng tiền cho ngươi hoa hồng.

Hai mắt Thành Thủ Bình tỏa sáng, lập tức đổi mặt:

- Vâng, tiểu nhân đi xử lý ngay!

Nói xong như một làn khói chạy ra ngoài.

Tổ An nhìn mà sửng sốt, gia hỏa này sẽ không cầm bạc của mình chạy trốn chứ? Bất quá nghĩ đến nô bộc ở thế giới này đều có văn tự bán mình, thế giới bên ngoài lại rất nguy hiểm, hắn có thể chạy đi đâu?

Lúc này Thành Thủ Bình vừa chạy đến sòng bạc, vừa âm thầm suy nghĩ, cô gia là nghe nói mọi người không coi trọng hắn, bị mất mặt, cho nên cố ý ném 1 vạn lượng, dù sao trong tay hắn có 750 vạn lượng, một vạn lượng với hắn mà nói chỉ là chuyện nhỏ, mua mặt mũi cũng đáng.

Chỉ bất quá thân là thư đồng của cô gia, khẳng định phải bài ưu giải nạn cho cô gia, sao có thể trơ mắt nhìn cô gia thua tiền? Hừ hừ, ta quyết định mua đối thủ của hắn thắng, như vậy đến lúc đó dù cô gia thua cũng có bạc cầm, khẳng định sẽ khen ta hiểu chuyện.

Ha ha, ta thật cơ linh.

Lại nói Tổ An trở lại biệt viện của mình, bỗng nhiên giật nảy mình, bởi vì Mễ lão đầu đã ở nơi đó chờ hắn.

- Tiền bối, ngươi đến rồi?

Lúc này Tổ An rất nhu thuận, căn bản không có chút cờ lơ phất phơ.

Mễ lão đầu nói:

- Lần trước ngươi tiến triển quá nhanh, sau khi ta chấn kinh lại quên nhắc nhở ngươi, trước đó dạy ngươi Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, ngày mai thi đấu, trừ khi đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, nếu không tuyệt đối không được thi triển, bằng không rất dễ dàng mang đến họa sát thân.

- A?

Tổ An trợn tròn mắt, mình khổ luyện Tịch Tà Kiếm Pháp, chẳng phải luyện không rồi sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️