Mí mắt của Thạch Côn co giật, bị phạt đứng kỳ thật cũng không có gì lớn, dù sao những năm gần đây hắn đã quen bị người vây xem, lấy tuyệt đại phong hoa của hắn, mặc kệ ở đâu cũng là nhân vật tiêu điểm.
Nếu chỉ đứng ở trên quảng trường, hắn có thể từ phạt đứng biến thành sự kiện gặp mặt fan hâm mộ, cho nên tuy vừa rồi biểu hiện phẫn nộ, trên thực tế cũng không phải không thể tiếp nhận.
Nhưng treo một tấm bảng phạt đứng, tính chất liền thay đổi, phảng phất như gia súc bị người vây xem.
- Ngươi có ý gì?
Thạch Côn hung hăng nhìn chằm chằm hắn.
Đến từ Thạch Côn, điểm nộ khí +444!
- Ta là cân nhắc mặt mũi cho ngươi nha.
Tổ An vừa cười vừa nói.
- Đường đường Thạch gia Lục công tử, nếu bị người vây xem chế giễu, sẽ rất sát phong cảnh, cho nên ta cố ý nhắc nhở những người kia không cho cười, sao ngươi không lĩnh tình chứ?
Con mẹ nó chứ cân nhắc cho ta!
Thạch Côn cảm thấy mình sắp phát điên, bỗng nhiên hắn nghĩ đến một vấn đề:
- Ngươi làm tấm bảng này lúc nào, có phải ngay từ đầu đã nhằm vào ta không.
Tổ An dang hai tay:
- Ta chỉ là lo trước khỏi hoạ, ai biết ngươi thật phối hợp như vậy, không dùng cũng ngại nha.
Thạch Côn:
- ...
Đến từ Thạch Côn, điểm nộ khí +813!
Tất cả mọi người chờ xem kịch, cảm thấy Thạch Côn khẳng định sẽ bạo phát, đến lúc đó Sở Sơ Nhan khẳng định cũng ra mặt hỗ trợ, nói không chừng sẽ còn kinh động cao tầng học viện.
Ân, tiết học như vậy vui vẻ hơn của Dương Ủy rất nhiều nha!
Lão sư như vậy, chúng ta ủng hộ!
Sở Sơ Nhan cũng âm thầm phòng bị, nàng biết nếu Thạch Côn bộc phát, Tổ An sẽ nguy hiểm, cho nên nàng chuẩn bị sẵn sàng tùy thời xuất thủ cứu giúp.
Ai biết Thạch Côn hít sâu một hơi, bỗng nhiên cười nói:
- Vừa rồi đích thật là ta xúc động, chọc đến lão sư, bị phạt cũng phải, không quy củ không thành phương viên nha.
Sau khi nói xong, hắn cầm bảng hiệu đi ra ngoài, cả người tràn ngập khí chất phiêu dật.
Không ít thiếu nữ trong mắt bốc lên tiểu tinh tinh:
- Oa, thật đẹp trai!
- Thạch công tử quả nhiên là quân tử ôn nhuận như ngọc.
- Vừa rồi hẳn là nhìn thấy tình địch mới thất thố a.
- Nguyên lai hắn còn thâm tình như thế, càng ngày càng thích hắn.
...
Tổ An cũng kinh ngạc, hắn vốn cho rằng Thạch Côn sẽ cường thế phản kích, còn chuẩn bị một đống lớn phương án ứng đối, ai biết đối phương lại nhận thua như vậy?
Chẳng lẽ là vì vãn hồi hình tượng quân tử khiêm tốn của mình? Lấy lòng đám fan hâm mộ?
Nhưng nghĩ nghĩ lại thấy không quá hợp lý.
Lúc này Thạch Côn đã rời phòng học, tiếu dung rạng rỡ trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, trong mắt lóe lên vẻ âm lãnh:
- Hừ, trước đó là mình chủ quan, công nhiên xung đột với gia hỏa này, bị người nắm lấy tay cầm. Vạn nhất gia hỏa này thật xảy ra chuyện gì, đến lúc đó mình hiềm nghi lớn nhất, cho nên hiện tại coi như tức giận nữa, mặt ngoài cũng phải nhịn, chí ít sau đó người ta chất vấn, mình cũng có lí do thoái thác.
Lúc này hắn đã quyết định chủ ý, nhất định phải mau chóng để gia hỏa buồn nôn kia vĩnh viễn biến mất khỏi đời này.
Đi tới thao trường, hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến treo bảng hiệu ở trên cổ, tiện tay lau bảng hiệu, chữ phía trên biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một tấm ván gỗ trụi lủi.
Hắn kẹp nó ở dưới nách, cả người có một loại tiêu sái tự nhiên.
Lúc này một thân ảnh trống rỗng xuất hiện ở bên cạnh hắn, chính là lão giả trước đó một mực đi theo ở bên cạnh, người kia nói:
- Công tử, cần ta xuất thủ chơi chết tiểu tạp chủng kia không?
Thạch Côn khoát tay áo:
- Không vội, chúng ta vừa phát sinh xung đột hắn liền chết, thì ai cũng sẽ hoài nghi đến trên người ta. Thực lực của Sở gia không thể khinh thường, nếu bởi vậy làm cho bọn hắn đảo hướng Tề vương nhất mạch, vậy thì được không bù mất.
- Nhưng tiểu tạp chủng này dám đối xử với ngài như vậy, ta nhìn cũng tức giận.
Lão đầu kia hừ lạnh, hiển nhiên trước đó sự tình phát sinh ở trong phòng học không giấu diếm được tai mắt của hắn.
- Tự có người đối phó hắn, ngày mai là ngày Sở Viên tổ chức gia tộc thi đấu, tối nay mời Viên Văn Đống tới... Không đúng, ta không ra mặt, các ngươi nghĩ biện pháp giải quyết họ Viên, để ngày mai hắn lên lôi đài, làm bộ thất thủ ngộ sát Tổ An, ít nhất cũng phải phế hắn mới được.
Thạch Côn lạnh lùng nói, nhiều năm như vậy, người đắc tội hắn xưa nay không có kết cục gì tốt.
Lúc này đã đến thời điểm tan học, không ít đồng học chú ý tới Thạch Côn trên quảng trường, từng cái tò mò vây lại, không rõ vì sao hắn đứng ở chỗ này.
Bất quá tin tức bát quái lưu truyền rất nhanh, chẳng mấy chốc Thạch Côn bởi vì ở trên lớp chống đối lão sư bị phạt truyền khắp toàn trường.
Rất nhiều nữ fan hâm mộ của Thạch Côn không nhịn được, nhao nhao giận mắng:
- Tổ An này quá vô sỉ, này rõ ràng là làm khó dễ Thạch công tử nha?
- Đúng vậy, một lão sư công khai thiên vị lão bà của mình, lại ra đề khó như vậy cho Thạch công tử, ta muốn khiếu nại!
- Đúng, đi khiếu nại tên kia!
...
So với đám nữ nhân lòng đầy căm phẫn, quần thể nam sinh lại vui vẻ, dù sao từ khi Thạch Côn đến, những nữ nhân này giống như bị điên, bọn hắn nhìn cũng rất khó chịu, cho nên thấy Thạch Côn ăn thiệt thòi, bọn hắn liền cao hứng.