Lục Địa Kiện Tiên

Chương 208: Ngô gia tiểu thư (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thổi xong, Tổ An khẩn trương hỏi nàng:

- Thế nào?

Thương Lưu Ngư thở một hơi dài:

- Làn điệu này phảng phất như có một cỗ ma lực, có thể khiến người ta không tự chủ được nhiệt huyết sôi trào, ngay cả ta cũng cảm thấy toàn thân run rẩy, có chút giống hành khúc của Thú Nhân tộc, nhưng lại có chỗ khác biệt, ngươi đến cùng làm sao làm được?

- Ách, ngươi đừng quản ta làm sao làm được, ta tò mò là ngươi có thể thổi ra hay không.

Tổ An vội vàng hỏi, vừa rồi hắn khẩn trương không phải khẩn trương giai điệu dễ nghe hay không, đối phương có thích hay không, dù sao những thứ này kiếp trước đã trải qua nghiệm chứng.

- Làn điệu này có chút lạ, ta thử một chút, ngươi biểu thị lại một lần đi.

Thương Lưu Ngư từ trong nhà khiêng ra một bộ nhạc khí cổ quái, bộ dáng giống thụ cầm, thân đàn không biết làm bằng vật liệu gì, trong suốt như ngọc, tản ra một tầng quang mang lam sắc.

Mười ngón tay của Thương Lưu Ngư phất động, âm sắc rất khác thụ cầm kiếp trước, cảm giác âm vực rộng hơn rất nhiều, thậm chí có thể phát ra một chút thanh âm mà nhạc khí kiếp trước cũng không phát ra.

Thương Lưu Ngư vừa hồi ức vừa khảy nhẹ, gặp được địa phương không rõ ràng sẽ hỏi Tổ An, thời gian dần trôi qua, Đổ Thần BGM bắt đầu hiện ra ở thế giới này.

- Vì sao ngươi đột nhiên muốn từ khúc này?

Chỉ có một ít chi tiết cần hoàn thiện, Thương Lưu Ngư cũng dễ dàng hơn nhiều, có chút hiếu kỳ nhìn thiếu niên đối diện.

Tổ An đáp:

- Đương nhiên là dùng để làm nhạc nền ra sân...

Thế là hắn nói sự tình lát nữa đi Thiên tự ban dạy học.

Thương Lưu Ngư mỉm cười:

- Vì để cho Sở đại tiểu thư lau mắt mà nhìn, ngươi thật tốn tâm tư.

Tổ An khoát tay:

- Không đơn thuần vì nàng, chủ yếu đây là lần thứ nhất ta làm lão sư, ra sân không thể qua loa. Đúng rồi, ngươi nói ta có cần thiết hóa trang hay không, mang kính mắt, râu giả gì đó để nhìn thành thục chút?

Thương Lưu Ngư vẫn không trả lời, bỗng nhiên truyền tới thanh âm của một thiếu nữ:

- Tốt a, họ Thương ngươi quả nhiên ở chỗ này!

Kỳ thật thanh âm của nàng rất thanh thúy, dễ nghe, chỉ bất quá giọng nói vênh váo hung hăng, làm người ta không dễ chịu.

Tổ An theo tiếng kêu nhìn lại, bởi vì vừa rồi quên đóng cửa, lúc này một thiếu nữ áo đỏ đứng ở cửa, giữa cổ treo dây chuyền trân châu, càng nổi bật ra sắc mặt trắng nõn, giống như bơ, tựa hồ muốn chảy ra nước, trên cổ tay mang theo vòng tay phỉ thúy xanh biếc, vừa nhìn liền biết cực kì quý báu.

Chỉ quét một chút, đã nhìn ra trên người nàng khắp nơi đều là trang sức quý báu.

- Nữ nhân này đi ra ngoài cũng không sợ bị cướp?

Tổ An ác ý phỏng đoán, nhưng không thể không thừa nhận, mặc dù thiếu nữ đeo vàng đeo bạc, nhưng cả người không có cảm giác dung tục, khả năng bởi vì hai mắt nàng linh động, đôi mi thanh tú, dáng dấp xinh đẹp động lòng người?

- Ngươi là ai?

Thương Lưu Ngư hơi nghi hoặc nhìn thiếu nữ áo đỏ trước mắt.

Thiếu nữ kia lập tức nổi giận:

- Họ Thương, ngươi lại giả bộ như không biết bản tiểu thư, ngươi rõ ràng đã dạy ta một tiết!

Thương Lưu Ngư nhàn nhạt nói:

- Ta bình thường sẽ không đi nhớ tính danh của học sinh.

Khí chất thanh nhã trên người nàng để hô hấp của thiếu nữ cứng lại, có loại cảm giác không cách nào phát tác.

Lúc này bên người nàng xuất hiện hai nam tử, giới thiệu nói:

- Đây là Ngô gia đại tiểu thư của Dương Tuyền Công, Ngô Tình.

Bên cạnh, một người khác đi theo phụ họa nói:

- Ở trên Hồng Nhan Lục của học viện xếp thứ năm, nhân vật như vậy Thương lão sư làm sao lại chưa từng nghe qua.

- Ngọa tào, vô tình?

Trong đầu Tổ An vang lên giai điệu quen thuộc ở kiếp trước.

Bất quá hắn đột nhiên lên tiếng để ba người nhìn về phía hắn, sắc mặt của Ngô Tình có chút khó coi:

- Ngươi cũng dám chiếm tiện nghi của bản tiểu thư?

Đến từ Ngô Tình, điểm phẫn nộ +233!

Tổ An biết hiểu lầm lớn, vội vàng giải thích:

- Ta nói là ngọa tào vô tình, không phải nói ta muốn *** ngươi... Ách, tóm lại không phải ý tứ kia.

Hắn phát hiện càng tô càng đen, dù ngày bình thường hắn miệng phun hoa sen, lúc này cũng không biết nên giải thích như thế nào.

- Lại còn dám ô ngôn uế ngữ với Ngô tiểu thư!

Hai tùy tùng bên cạnh thiếu nữ vẻ mặt bất khả tư nghị, nhao nhao chỉ vào hắn mắng lên.

- Nói ra tên của ngươi, bản tiểu thư ngược lại muốn xem xem là người nhà ai mà to gan như vậy.

Ngô Tình nói, phảng phất như một núi lửa muốn bộc phát.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️