Tổ An nghĩ thầm hai nữ nhân này thật có ý tứ, mỗi cái đều ở sau lưng nghe ngóng vấn đề giống nhau:
- Còn tốt, dù sao dáng dấp của ta anh tuấn tiêu sái như thế, nữ nhân nào gặp không động tâm.
Thương Lưu Ngư:
- ...
- Lời như vậy về sau đừng nói ở trước mặt hiệu trưởng, nàng xưa nay không chào đón loại người miệng lưỡi trơn tru.
Thương Lưu Ngư suy nghĩ một chút, vẫn nhịn không được nhắc nhở hắn.
Tổ An sững sờ, nghĩ thầm tựa hồ mỹ nhân hiệu trưởng rất chào đón ta nha, chẳng lẽ mị lực của ta quá lớn? Dù sao một nữ nhân nếu thích một người khác, dù là khuyết điểm trên người hắn cũng sẽ trở nên dễ thương.
- Thương tỷ tỷ quan tâm ta như vậy, quả nhiên là để cho ta thụ sủng nhược kinh.
Tổ An cười hắc hắc nói.
Thương Lưu Ngư hừ nhẹ:
- Đây đều là nể tình lần trước khúc nhạc kia của ngươi không tệ, bất quá ân tình đã sử dụng hết, lần sau ta sẽ không giúp ngươi.
Vốn cho rằng đối phương sẽ thất vọng, ai biết hai mắt lại tỏa sáng:
- Cái này dễ dàng, ta còn nhiều nhạc khúc lắm, về sau có cơ hội thổi cho ngươi nghe.
Thần sắc của Thương Lưu Ngư có chút kích động:
- Thật? Ngươi còn có nhạc khúc trình độ như lần trước?
- Đương nhiên, tìm ban đêm nào đó rãnh rỗi, chúng ta cùng đi trao đổi một chút, đúng rồi, ký túc xá của ngươi ở đâu, hiện tại ta cũng có ký túc xá, nói không chừng phòng của chúng ta sát bên nha.
Tổ An nghĩ thầm những tiền bối xuyên việt kia, từng người đạo thơ trang bức đánh mặt, ta không đạo thơ, đạo chút nhạc khúc là được, a phi, cái này gọi là phát dương văn hóa của địa cầu chúng ta ở vũ trụ khác, sao có thể gọi là đạo chứ?
Thương Lưu Ngư cười như không cười nói:
- Ban ngày không được sao, tại sao phải ban đêm?
- Ban ngày phải đi học, hiện tại ta không chỉ làm học sinh, còn phải làm lão sư, chỉ ban đêm mới có thời gian.
Tổ An nghiêm trang nói.
- Chúng ta ngoại trừ giao lưu nhạc khúc, ngươi còn có thể dạy bù ta, đến trường học lâu như vậy, tiết của ngươi ta còn chưa học.
- Học bù?
Thần sắc của Thương Lưu Ngư cổ quái.
- Có cơ hội rồi nói sau.
Nhìn thấy các học sinh lục tục ngo ngoe đi ra, nàng không muốn ở trước mắt bao người biểu hiện quá thân cận với hắn, nói vài câu liền rời đi.
Nhìn bóng lưng yểu điệu của nàng lúc rời đi, Tổ An nghĩ thầm nữ nhân này lúc lạnh lúc nóng nha.
Bởi vì chuyện đánh cược vừa rồi, “tiết ngoại ngữ đã kết thúc, rất nhanh đã đến tiết tu hành.
Tổ An tinh thần tỉnh táo, so với những chương trình học loạn thất bát tao kia, hắn rất hứng thú với tiết tu hành, mặc dù bây giờ hắn có hệ thống hack mở ra lối riêng, nhưng khuyết thiếu tri thức tu luyện, cho nên rất khao khát.
Lão sư của tiết tu hành là Bạch Tố Tố, chỉ thấy hắn uốn éo cái mông “xinh đẹp đi vào, phòng học vốn hò hét ầm ĩ trong nháy mắt an tĩnh lại.
Đây không phải tiết của những lão sư Tam phẩm kiêm chức kia, mà là tiết học của Lục phẩm đại lão, cho dù đối với học sinh của Hoàng tự ban cũng cực kỳ hữu dụng, nhưng càng quan trọng là nhân tính, ai cũng không dám làm càn ở trước mặt cường giả.
Huống chi khí chất của Bạch Tố Tố khiến đám học sinh không dám trêu chọc, vạn nhất không cẩn thận bị gọi vào văn phòng nói chuyện riêng, trời mới biết hoa cúc còn bảo đảm giữ được hay không.
Bạch Tố Tố đi lên bục giảng, ánh mắt quét qua toàn trường, cuối cùng rơi xuống trên người Tổ An, nhịn không được bật cười:
- Ta đến lớp của các ngươi rất nhiều lần, nhưng không có lần nào như hôm nay, mang đến cho ta kinh hỉ lớn như thế, phía dưới đang ngồi lại còn có đồng liêu của ta.
Nghe hắn nói, mọi người dùng ánh mắt ước ao ghen tị nhìn Tổ An, Tổ An ngại ngùng cười một tiếng, tính toán điểm nộ khí đang vào sổ sách.
Bạch Tố Tố hắng giọng:
- Trở lại chuyện chính, tiết hôm nay ta thông tri một việc trước, đó chính là Dao Quang Bí Cảnh sắp mở ra, mặc dù ban này của các ngươi không có cơ hội gì, nhưng hứng thú vẫn có thể đi báo danh.
Nghe hắn nói, cả phòng học sôi trào, xì xào bàn tán, từng người sắc mặt hưng phấn không thôi.
Tổ An nghĩ thầm nguyên lai đám gia hỏa này đều biết Dao Quang Bí Cảnh, xem ra về sau mình phải học chút kiến thức, ân, lại có lý do tìm Thương Lưu Ngư học bù...
- A, năm nay bí cảnh mở ra sớm hơn trước kia rất nhiều.
- Đúng vậy, giống như sớm hơn chí ít nửa năm?
...
Vài người tin tức linh thông nhịn không được nghi vấn.
Bạch Tố Tố giải thích:
- Bí cảnh vốn bao hàm sắc thái thần bí, trước kia chúng ta nghiên cứu nó cũng chưa chắc tất cả đều đúng, trước đó tổng kết ra quy luật mở sẽ có sai lệch, bất quá lần này bí cảnh mở ra thời gian thật có chút dị thường, cho nên lần này hơn phân nửa sẽ nguy hiểm hơn trước, cho nên không có bản lãnh, thì không nên ngấp nghé đồ vật trong bí cảnh, nếu đi vào chết mất, học viện sẽ không phụ trách.
- Bạch lão sư quá lo lắng, chúng ta vẫn có tự mình biết rõ.
- Đúng vậy, mỗi lần đạt được tư cách vào bí cảnh đều là người của Thiên tự ban Địa tự ban, Hoàng tự ban chúng ta làm sao có người thu hoạch được tư cách.
- Chúng ta chỉ đi xem náo nhiệt mà thôi.