Lục Địa Kiện Tiên

Chương 182: Ta cũng muốn điệu thấp nha (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lỗ Đức rốt cục kịp phản ứng, vội vàng nói:

- Hiệu trưởng, làm sao lại để một học sinh tới làm lão sư?

- Có gì không thể.

Khương La Phu lạnh nhạt nói.

- Những năm gần đây, học sinh ưu tú của Đại Chu ta ở lại trường nhậm chức cũng không phải số ít.

Lỗ Đức nói:

- Nhưng kia đều là học sinh cực kì ưu dị, mỗi cái đều là thiên chi kiêu tử, thực lực siêu cường, Tổ An hắn có tài đức gì.

Hắn còn có một câu không có ý tứ nói ở trước Khương hiệu trưởng, là phế vật như Tổ An thiên hạ có mấy người.

Lúc này Bạch Tố Tố tỉnh táo lại, nghe vậy cười duyên nói:

- Lỗ chủ nhiệm nói không đúng rồi, đây là lão sư toán thuật, không chịu trách nhiệm dạy tu hành, không có quan hệ gì tới thực lực, vừa rồi hắn và Dương Ủy tỷ thí đã chứng minh tạo nghệ toán thuật của hắn, ta cảm thấy năng lực của hắn làm lão sư toán thuật dư xài.

Vốn hắn cũng cảm thấy Tổ An làm lão sư quá trẻ con, bất quá nhìn thấy Lỗ Đức phản đối như thế, hắn lập tức đổi chủ ý, những năm này hắn và Lỗ Đức không hợp, lẫn nhau nhìn không vừa mắt, hắn tán đồng mình nhất định sẽ phản đối, hắn phản đối mình nhất định sẽ tán thành.

Lỗ Đức mặt trầm như nước:

- Họ Bạch, bây giờ không phải thời điểm đấu khí, chẳng lẽ ngươi cam tâm để một học sinh trở thành lão sư của học viện? Như thế học viện của chúng ta chẳng phải thành trò cười cho thiên hạ?

- Sao lại chê cười?

Bạch Tố Tố xoa tay.

- Nếu ai dám cười, thì để hắn đến tỷ thí toán thuật với Tổ An.

Hô hấp của Lỗ Đức cứng lại, không thể không thừa nhận, họ Tổ kia ở phương diện toán thuật rất quỷ dị, phải biết Dương Ủy được công nhận là tạo nghệ toán thuật cao nhất trong vài trăm dặm, kết quả vẫn bị bại thảm như vậy, phải đi đâu tìm người đến tỷ thí?

Lúc này Khương La Phu lên tiếng:

- Các ngươi không cần lo lắng, hắn chỉ dạy thay mà thôi, không phải loại được lập hồ sơ ở Thái Thường Ti, có biên chế chính thức, chờ Thái Thường phái lão sư mới tới, hắn sẽ tự động giải trừ chức vị; mặt khác ngoại trừ tiết toán, ngày bình thường vẫn như học sinh lên lớp, Tổ An, ngươi không có ý kiến gì chứ?

Thật là một gia hỏa giỏi gây chuyện thị phi, vừa an bài cho hắn chức vị, kết quả cái đuôi của hắn liền vểnh lên trời, đắc tội toàn trường, rốt cục có chút minh bạch tại sao hắn lại phải giấu tài, lấy bản lĩnh gây chuyện này, nếu không giả yếu, sớm đã bị người phái cao thủ giết chết ném xác vào cống rồi.

Nghe nàng hỏi, Tổ An ngượng ngùng cười nói:

- Đương nhiên không có ý kiến.

Nói nhảm, có thể không có ý kiến sao, ai muốn làm cộng tác viên chứ?

Bất quá hắn dám có ý kiến? Mặc dù hắn thường xuyên tìm đường chết, nhưng vẫn rất mẫn cảm người nào là tuyệt đối không thể trêu, giống như Khương La Phu, khẳng định phải gắt gao ôm chặt, ngàn vạn lần không thể trêu chọc.

Nghe được chỉ là lão sư dạy thay, lúc này Lỗ Đức mới thở dài một hơi, kết quả như vậy cũng không phải không thể tiếp nhận, dù sao ở trước mặt phản bác hiệu trưởng, áp lực vẫn rất lớn.

Thấy mọi người không có dị nghị, lúc này Khương La Phu mới nhẹ gật đầu:

- Chuyện này cứ quyết định như vậy, mọi người về phòng học của mình đi, thời gian lên lớp đều vây quanh ở đây còn thể thống gì.

Hiệu trưởng đại nhân lên tiếng, học sinh ở xung quanh tự nhiên không dám thất lễ, nhao nhao tán đi.

So với bọn người Viên Văn Đống lúc rời đi vẻ mặt như ăn phân, biểu lộ của Sở Hoàn Chiêu lại rất sung sướng, phảng phất như có rất nhiều lời muốn nói với hắn, bất quá ở dưới lão sư giám sát chỉ có thể trở lại lớp, lúc gần đi không ngừng nháy mắt với Tổ An.

Bùi Miên Mạn thì lẫn trong đám người lặng yên không một tiếng động rời đi, khóe miệng giương lên: Tiểu tử này lại thành lão sư của học viện, sự tình càng ngày càng thú vị nha.

Mọi người nhanh chóng tán đi, Thương Lưu Ngư triệu hồi học sinh của Hoàng tự ban về lớp, những học sinh kia hưng phấn không thôi, tiết của Thương lão sư đẹp mắt nhất... Ách, không đúng, nghe hay nhất.

Tổ An cũng muốn chạy theo, không phải hắn thèm sắc đẹp của Thương Lưu Ngư, mà muốn biết ngôn ngữ phong tục của các chủng tộc khác là gì, dù sao so với trước đó học hình pháp, lễ nhạc, đạo đức… thì cái này thú vị hơn nhiều.

Ai biết hắn bị Khương La Phu lưu lại:

- Thế nào, 750 vạn lượng không có phí công tiêu chứ?

- Không phí, không phí, thật quá đáng giá.

Tổ An nịnh nọt cười, không nói vừa rồi được một đợt điểm nộ khí, chỉ nghĩ đến về sau toàn trường phải cung kính gọi hắn một tiếng lão sư, trong lòng liền thoải mái, lần sau gặp lão bà, nhất định phải làm cho nàng chính miệng hô mấy lần, ân, quyết định như vậy đi.

- Trước đó mỹ nhân hiệu trưởng cự tuyệt, ta nghĩ đã không có cơ hội, ai biết nguyên lai ngài sớm đã có an bài.

Tổ An hận không thể ôm đùi nàng liếm hai cái biểu thị tâm tình kích động, bất quá làm như thế rất dễ bị xem như biến thái hủy diệt, đành phải bỏ đi cái ý nghĩ kia.

Khương La Phu đáp:

- Mới đầu tự nhiên là thật, dù ngươi lại đưa nhiều tiền cũng không thể để ngươi làm lão sư, chỉ bất quá không nghĩ tới Dương Ủy sẽ tỷ thí với ngươi, còn nói thua sẽ từ chức để ngươi làm thay, ngươi ở trước mặt toàn trường chứng minh được thực lực của mình, vậy ta vừa vặn thuận nước đẩy thuyền. Đúng rồi, mặc dù ngươi không có biên chế chính thức, nhưng đãi ngộ nên có vẫn không thiếu, đợi lát nữa sẽ có người dẫn ngươi đến ký túc xá của lão sư, ngày bình thường có thể nghỉ ngơi ở trong ấy; mặt khác lương tháng cũng sẽ phát cho ngươi, đương nhiên ngươi là lão sư dạy thay, đãi ngộ chỉ có 80% của lão sư chính thức, không có vấn đề gì chứ?

- Không có không có.

Tổ An có chút thụ sủng nhược kinh, lại còn có ký túc xá chuyên môn, xem ra không cần để Thành Thủ Bình đi nghe ngóng mua biệt viện, ở trong trường học không vui vẻ hơn sao, có học sinh thiếu nữ sức sống thanh xuân, lại có mỹ nữ lão sư ôn nhu, còn ra ngoài làm gì.

- Đúng rồi.

Tổ An chợt nhớ tới một chuyện.

- Bây giờ ngài cho ta chức vị lão sư, như vậy trước đó nói danh ngạch bí cảnh thì sao?

Khương La Phu nháy mắt, môi đỏ hiện lên ý cười:

- Ngươi có bản lãnh như thế, ngay cả lão sư cũng có thể đấu thắng, ta thấy một khảo thí tư cách nho nhỏ, khẳng định là không có vấn đề.

Sau khi nói xong cũng không đợi hắn đáp lại, liền phất tay rời đi, làm cho Tổ An mộng bức, cái gì gọi là khẳng định không có vấn đề? Đến cùng ám chỉ nàng sẽ thay mình an bài tốt không có vấn đề, hay nói hắn dựa vào thực lực của mình cũng không thành vấn đề?

- Ngươi rất quen Khương hiệu trưởng?

Lúc này một thanh âm nhu hòa dễ nghe truyền đến, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết lúc nào Thương Lưu Ngư đã đứng ở sau lưng hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️