- Theo ý tứ của chủ nhiệm, vậy ta làm nhân chứng cho bọn hắn, có phải cũng bị xử phạt hay không.
- Thương lão sư nói quá lời, ngươi chỉ là có tâm giữ gìn công bằng, tự nhiên không ở trong đám này.
Thời điểm Lỗ Đức nhìn nàng, trên mặt tận lực bày ra nụ cười, chỉ bất quá phối hợp đỉnh đầu chỉ còn vài cọng tóc, bộ dáng thực không dám lấy lòng.
- Cắt...
Xung quanh xì xào, đương nhiên mọi người chỉ dám mắng thầm, trong lòng căn bản không dám nói ra.
Bất quá bọn hắn không dám, không có nghĩa là người khác không dám, đúng lúc này, một thanh âm truyền đến:
- Ai u, chủ nhiệm nói thật khiến người ta kiến thức đến cái gì gọi là được lòng cả hai bên nha.
Tổ An nháy nháy mắt, thanh âm này mềm mại ngọt ngào, phản ứng đầu tiên hẳn là một đại mỹ nữ, nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào là lạ.
Hắn nhạy cảm chú ý tới, sau khi Lỗ Đức nghe được thanh âm này da mặt co rút, không chỉ hắn, rất nhiều nam đồng học cũng vô ý thức nuốt một ngụm nước bọt, có thậm chí thân thể nhịn không được run rẩy, ngược lại nữ đồng học thì bình thường hơn nhiều.
Tiếp lấy trong không khí truyền đến hương khí nồng đậm, thật quá thơm, thậm chí Tổ An hoài nghi, chẳng lẽ thế giới này cũng có Hương Hương công chúa?
Ngay sau đó một thân ảnh thon thả đập vào mi mắt, áo trắng như tuyết, tóc dài xõa vai, lông mày tinh xảo, mắt giống như hoa đào, dung nhan tinh xảo tuyệt luân... nếu như hắn không phải một nam nhân, nhất định sẽ làm cho vô số người điên cuồng.
Phương diện tướng mạo chỉ sợ chỉ có Tạ Tú mới so sánh nổi, bất quá mặc dù Tạ Tú nam sinh nữ tướng, khuôn mặt rất thanh tú, nhưng ở chung sẽ cảm giác được thật ra hắn rất đàn ông.
Nhưng người trước mắt này, cho người khí chất rất âm nhu, thậm chí rất khó phán đoán hắn là nam hay nữ.
Đặc biệt là lúc hắn đi đường, cánh tay uốn lượn nâng ở trước ngực, cái mông còn uốn éo, ngược lại càng giống nữ nhân.
- Người kia là ai?
Dù sao cũng là người trải qua thời kỳ bùng nổ tin tức, trên internet dạng ngưu quỷ xà thần gì chưa thấy qua, tỉ như Tiểu Xán… còn buồn nôn hơn nhiều, kẻ trước mắt này chí ít dáng dấp còn đẹp nha, cho nên hắn cũng không giống những người khác ngạc nhiên như vậy, ngược lại càng hiếu kỳ thân phận của hắn.
Chỉ bất quá Vi Tác đã sớm trốn qua một bên, không có cách nào thay hắn giải đáp cái nghi vấn này, ngược lại Thương Lưu Ngư cách hắn gần lặng lẽ nói cho hắn biết:
- Người này tên Bạch Tố Tố, là lão sư phụ trách dạy tu hành trong học viện, tiết tu hành ở Hoàng tự ban ít, ngươi lại mới đến mấy ngày, chưa thấy qua hắn rất bình thường.
- Bạch Tố Tố...
Thần sắc của Tổ An không khỏi cổ quái, thật là uổng công cái tên này.
- Còn ôi...
Lúc này Lỗ Đức bắt chước ngữ khí của Bạch Tố Tố nói, sau đó vẻ mặt ghét bỏ hứ hai cái.
- Một nam nhân có thể đừng buồn nôn như vậy hay không.
- Vừa rồi đối với Thương muội muội ôn hoà như vậy, sao thô lỗ với ta như thế?
Bạch Tố Tố “hờn dỗi nói.
- Thế nào, luận dung mạo người ta có chỗ nào thua Thương muội muội?
- Ọe...
Trong đám người vây xem, rốt cục có người chịu không được, vội vàng rời đi.
Thương Lưu Ngư vốn vân đạm phong khinh, nụ cười cũng có chút cương cứng, hiển nhiên nàng cũng không quen bị đối phương lấy ra so sánh.
Sắc mặt của Lỗ Đức biến thành màu đen, hừ lạnh:
- Họ Bạch, nơi này không có chuyện của ngươi, đừng tìm việc.
- Ôi nha, ngươi nói như vậy là không đúng.
Bạch Tố Tố đưa tay làm bộ muốn đánh Lỗ Đức, nếu như trong tay có cái khăn, thì sẽ hoàn toàn giống cô nương mời khách trong thanh lâu.
- Bọn hắn cũng là học sinh của ta, sao ta không có quyền hỏi tới?
Tổ An nháy nháy mắt, hắn xem như đã nhìn ra, xưa nay Bạch Tố Tố không hợp Lỗ Đức, về sau phải ôm cái bắp đùi này nha.
Bất quá nghĩ đến dáng vẻ “yêu khí của hắn, Tổ An nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, gia hỏa này sẽ không thích nam nhân chứ, như vậy chẳng phải sẽ thèm nhỏ dãi mỹ mạo của ta?