Lục Địa Kiện Tiên

Chương 153: Nghĩ biện pháp biến nghèo (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong đầu hắn hiện ra rất nhiều ý nghĩ, nhưng đều bị phủ định, những sự tình kia rất khó dùng ở thế giới này.

Đang nhức đầu, bỗng nhiên trước mắt tối sầm, một thân ảnh lưng gù xuất hiện ở bên giường, Tổ An giật nảy mình, ngẩng đầu nhìn, thấy là Mễ lão đầu mới thở dài một hơi:

- Tiền bối, ngươi xuất quỷ nhập thần như vậy xém chút hù chết ta.

Hắn vừa nói vừa lặng lẽ nhìn ra bên ngoài, không phải Sở Trung Thiên an bài cho hắn mấy tên hộ vệ sao, sao một chút động tĩnh cũng không có?

- Không cần nhìn, mấy tiểu bối kia không phát hiện được lão phu.

Thần sắc của Mễ lão đầu có chút tự ngạo.

Tổ An sầu mi khổ kiểm:

- Công Tước Phủ này thực phế vật, họ Sở kia còn nói bọn hắn là tỉ mỉ tuyển chọn ra.

Mễ lão đầu hừ lạnh:

- Ngươi biết cái gì, không ngăn được ta không có nghĩa là bọn hắn không ngăn được người khác, thực lực của mấy hộ vệ kia coi như không tệ, ở trong Minh Nguyệt Thành bảo vệ ngươi chu toàn không khó, dù nha đầu Tuyết Nhi kia quay lại, cũng không cách nào làm bị thương ngươi...

Tổ An thở dài một hơi, này mới đúng nha, thân là cô gia của Công Tước Phủ, mỗi ngày còn phải tự mình động tay, thật là quá không ra gì.

Đúng lúc này Mễ lão đầu dặn dò:

- Không nghĩ tới ta mới rời đi một lát đã xảy ra chuyện, về sau ngươi phải chú ý một chút, không nên gây chuyện thị phi.

Trong lòng Tổ An không khỏi ấm áp, không nghĩ tới hắn quan tâm an nguy của mình như vậy:

- Đa tạ tiền bối quan tâm, về sau ta sẽ cẩn thận.

Lúc này Mễ lão đầu mới ừ một tiếng, đi vào bên giường kiểm tra thực hư, sờ lên mạch môn:

- Tuy vết thương trên người ngươi rất nặng, nhưng trải qua vợ chồng Sở thị trị liệu, bây giờ đã không còn lo lắng tính mạng, hơn nữa trải qua lần này, tu vi của ngươi cũng có tăng lên.

Trước đó Tổ An còn chưa kịp xem xét, nghe vậy không khỏi nội thị, phát hiện pháp trận thứ hai đã đầy, pháp trận thứ ba nhiều khoảng một phần ba vật chất kim sắc, coi như đã thành Tam phẩm cấp ba.

Phải biết trước đó hắn ăn 58 trái Nguyên Khí Quả, cũng mới bổ sung chừng hai phần ba pháp trận thứ hai, mà pháp trận thứ ba cần Nguyên Khí Quả càng nhiều, trọn vẹn 144 trái, chuyển đổi thành điểm nộ khí ít nhất phải 15 vạn.

Lúc trước lần nhiều nhất hắn chỉ kiếm được bảy vạn điểm nộ khí, cần rất nhiều quần chúng vây xem, cơ hội như vậy có thể ngộ nhưng không thể cầu.

Lần này cùng Tuyết Nhi vật lộn bị thương, thông qua Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh chuyển hóa tăng lên tu vi, đại khái tương đương với bảy tám chục trái Nguyên Khí Quả.

Bất quá đây là đi dây trên vách đá vạn trượng, thật quá mạo hiểm, hơi không chú ý sẽ chết.

Cái này không giống trò chơi chết còn có thể làm lại, cho nên dựa vào cái này thăng cấp quá nguy hiểm, không phải vạn bất đắc dĩ thì không nên dùng, mặt khác phải nghĩ biện pháp tiêu tiền, như vậy về sau đụng phải tình huống như vậy, dựa vào Phú Bà Khoái Lạc Cước còn có thể nhiều thêm một cái mạng.

Mễ lão đầu dặn dò xong, thân hình liền rời đi, thậm chí Tổ An không thấy rõ hắn đi như thế nào.

Âm thầm cảm thán đối phương thâm bất khả trắc, Tổ An cũng bắt đầu suy nghĩ làm sao xử lý tiền của phi nghĩa trên người mình.

Lúc này ngoài Sở phủ, trong một trạch viện cách mấy dặm, một cái chén trà bị ném xuống đất vỡ nát.

Trên giường, một thân ảnh đáng yêu lăn qua lăn lại, chăm chú cắn mền, mái tóc bị mồ hôi thấm ướt, trên gương mặt thanh tú đầy vẻ thống khổ:

- Tổ An, ta nhất định phải giết ngươi!

Người này tự nhiên chính là Tuyết Nhi, lúc ấy bởi vì kinh động đến người Sở gia, lại thêm bụng dưới quá đau, nàng không dám trở về, mà trốn bán sống bán chết, đi tới tòa nhà đã sớm chuẩn bị từ trước.

Vốn cho rằng hôm nay mình xuất thủ là mười phần chắc chín, không nghĩ tới lại ngã ở trong tay hỗn đản kia, cũng không biết hắn dùng biện pháp gì, để cho mình tiếp nhận đau nhức kịch liệt như thế.

Thậm chí nàng hoài nghi trên người mình có ám tật gì, nàng căn bản không tin Tổ An có bản lãnh này.

Bất quá mặc kệ là cái gì, lần này nàng thất bại đã thành kết cục chú định, hơn nữa có thể đoán trước là, thân phận nội ứng của nàng ở Sở gia cũng bộc lộ, nghĩ đến mình bỏ ra thời gian lâu như vậy chui vào Sở gia, kết quả lại bởi vì một con kiến mà dẫn đến nhiệm vụ thất bại, liền hận đến nghiến răng.

Qua một lúc, loại cảm giác đau đớn khó mà chịu được kia biến mất, không phải chậm rãi chuyển biến tốt đẹp, mà là trong nháy mắt biến mất.

Một giây trước Tuyết Nhi còn lăn lộn ở trên giường, một giây sau nàng phát hiện cảm giác đau không cánh mà bay.

Mới đầu nàng còn tưởng là ảo giác, nhưng qua một lúc, cảm giác đau không còn, nàng mới tin tưởng mình khỏe rồi.

Vừa rồi đến cùng là thế nào?

Tuyết Nhi đứng dậy, lau mồ hôi lạnh trên trán, chỉ cảm thấy cả người suy yếu, quần áo toàn thân bị mồ hôi thấm ướt.

Nàng nhanh chóng tìm quần áo mới thay, suy nghĩ lúc nào có thời gian phải đi tìm đại phu khám.

Bất quá bây giờ nàng không có tinh lực nghĩ những chuyện kia, thay quần áo xong nàng vội vàng rời đi.

Tổng đà Mai Hoa Bang, nghe nàng nói, Mai Siêu Phong kinh hãi:

- Cái gì, ngươi tự mình xuất thủ cũng thất bại?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️