Sở Thiết Sinh ồ lên:
- Nếu thật là cường giả Ngũ phẩm muốn giết hắn, hắn làm sao sống được?
Cái này không chỉ hắn nghi hoặc, cũng là nghi hoặc của mọi người, thấy ánh mắt mọi người nhao nhao rơi vào trên người mình, Tổ An không chút hoang mang nói:
- Tựa hồ là nàng nửa đường đau bụng kịch liệt, bằng không ta đã chết.
- Đau bụng?
Mọi người sững sờ, lý do này thực quá trò đùa, đường đường cường giả Ngũ phẩm, đột nhiên đau bụng, đến mức không cách nào giết chết một người bình thường... không đúng, còn yếu hơn người bình thường, thật là vượt quá mọi người tưởng tượng.
Thời điểm mọi người đang muốn chất vấn, Sở Sơ Nhan mở miệng:
- Hắn hẳn không có nói dối.
- ? ? ?
Nghe nàng nói, mọi người nhìn về phía Sở Sơ Nhan, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Tần Vãn Như nhíu mày, nghĩ thầm không phải nữ nhi mình bởi vì là vợ chồng với Tổ An, mới cố ý giúp hắn nói chuyện chứ?
- Kỳ thật ta đã sớm phát giác trên người Tuyết Nhi có vấn đề, mặc dù nàng ẩn tàng rất khá, nhưng cùng ta sớm chiều ở chung, chắc chắn sẽ ở trong vô thức bộc lộ. Ta một mực không nói, chính là muốn điều tra người giật dây nàng là ai, bất quá ta thực không rõ, tại sao nàng lại xuống tay với ngươi.
Sở Sơ Nhan vừa nói vừa nhìn về phía Tổ An, trên người nàng có một cỗ khí chất lạnh nhạt, nói cái gì cũng không chút hoang mang, làm cho người không chỉ không tức giận, ngược lại có loại cảm giác vốn nên như vậy.
- Ta cũng không biết.
Tổ An bất đắc dĩ, sớm biết phía sau màn sai sử không phải ngươi, từ đầu ta nên vạch trần Tuyết Nhi, làm hại nơm nớp lo sợ lâu như vậy.
Nghe Sở Sơ Nhan nói, mọi người kinh ngạc không hiểu, vừa cảm thán Tuyết Nhi ẩn tàng đủ sâu, vừa thảo luận nàng đến cùng là ai sai sử, ngược lại không ai còn nghi Tổ An nói nữa.
Sở Trung Thiên ho nhẹ, nói với Tổ An:
- Ngươi dưỡng thương trước, từ nay về sau ta sẽ phái mấy hộ vệ thiếp thân bảo hộ ngươi, phòng ngừa tình huống như hôm nay phát sinh.
- Cận vệ? Thiếp thân bao nhiêu.
Tổ An nghĩ thầm chẳng lẽ có mỹ nữ bảo tiêu?
Bất quá khi hắn nhìn thấy mấy hộ vệ đứng ở cửa, thì từ bỏ những ý nghĩ không thiết thực kia đi.
Sở Trung Thiên an ủi hắn vài câu liền dẫn người rời đi, Sở Hoàn Chiêu không nỡ đi, quấn lấy Tổ An hỏi sự tình hôm nay thắng bạc, còn trách chơi vui như vậy sao không dẫn nàng theo.
Tần Vãn Như vốn đã đi, nhưng quay đầu không thấy nhị nữ nhi, chú ý tới nàng quấn lấy Tổ An, song phương thần thái thân mật, không khỏi nhướng mày:
- Tiểu Chiêu, đi!
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +3+3+3...
Tổ An vui vẻ, vị nhạc mẫu này hỏa khí cũng không nhỏ, không phải sợ ta cua mất nhị nữ nhi của nàng đó chứ? Đây rốt cuộc là không có tự tin, hay bởi vì ta quá tuấn tú?
Lúc này Sở Hoàn Chiêu mới bất đắc dĩ rời đi, thời điểm Sở Sơ Nhan đi thì mặt lộ vẻ trầm tư, không biết suy nghĩ cái gì.
Đợi mọi người rời đi hết, Tổ An kiểm kê điểm nộ khí mới vừa lấy được, tổng cộng 6929 điểm, đại bộ phận là từ trên người Tuyết Nhi kiếm về.
Lần này hắn không vội vã rút thưởng, từ kinh nghiệm rút thưởng đến xem, chút điểm nộ khí ấy quá ít, rút cũng rút không ra thứ gì tốt, còn không bằng chờ tích lũy nhiều một chút lại rút, nói không chừng vận khí sẽ càng tốt.
Mặt khác trước đó vừa rút một lần, hắn tin tưởng vững chắc đinh luật bảo toàn vận khí, vừa rồi rút được kỹ năng, luôn cảm thấy rút nữa khẳng định không hên.
Nghĩ tới đây hắn liền đau lòng.
Kỹ năng “trừng người nào người đó mang thai này vừa rút ra liền dùng một lần, đều là tiểu nương bì Tuyết Nhi làm hại, về sau có cơ hội nhất định phải để nàng đẻ thật.
Đồng thời hắn bắt đầu suy nghĩ tới một vấn đề nghiêm túc, đó là hiện tại hắn có tiền, không đúng, là quá có tiền!
750 vạn lượng bạc là cái khái niệm gì, đừng nói Minh Nguyệt Thành, phóng nhãn thiên hạ, cũng không có mấy người giàu hơn hắn.
Trước đó Ngân Câu Đổ Phường vì hố hắn, cố ý hủy bỏ giới hạn tiền đặt cược, nếu không đổi khách nhân bình thường, đổ phường tuyệt đối không dám ở loại tỉ lệ đặt cược kia đón lấy số tiền lớn như vậy, nói cho cùng vẫn là hình tượng phế vật dĩ vãng của Tổ An quá thâm nhập lòng người, để đổ phường ước gì hố hắn càng nhiều càng tốt, ai biết cuối cùng lại nâng đá nện chân mình.
Bởi vì vừa rồi sinh tử đọ sức với Tuyết Nhi, Tổ An ý thức được như vậy sẽ mang đến một hậu quả nghiêm trọng, là Phú Bà Khoái Lạc Cước mất đi tác dụng!
Tiền đề Phú Bà Khoái Lạc Cước có hiệu lực là nữ nhân giàu hơn hắn, nhưng hôm nay hắn có phiếu nợ 750 vạn lượng, khâu này căn bản không có khả năng thỏa mãn.
Không thể dùng đạo cụ này, ý nghĩa hắn thiếu một cái mạng, mặc dù tiền trọng yếu, nhưng mạng quan trọng hơn!
Nếu là 750 vạn lượng bạc thật, hắn hoàn toàn có thể thuê một đám cao thủ bảo vệ mình, nhưng trong tay chỉ là phiếu nợ, vậy thì vui rồi.
Phải nghĩ biện pháp để cho mình trở nên “nghèo đi!
Bất quá mặc dù cái phiếu nợ này gân gà, nhưng cũng không phải không có tác dụng, ném đi thì quá đáng tiếc, phải nghĩ biện pháp tiêu hết.
Tổ An trầm tư, kế tiếp phải đi con đường mà nhà giàu thường đi nhất, là nghĩ trăm phương ngàn kế tiêu tiền?