- Ngươi cũng biết dùng châm...
Nụ cười của Tuyết Nhi cứng lại, bởi vì nàng rốt cuộc hiểu rõ đối phương có ý gì, mặt đầy sương lạnh.
- Ta không biết là nên bội phục ngươi, hay nên chế giễu ngươi, sắp chết đến nơi còn dám chiếm tiện nghi của ta.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +404!
Tổ An lau vết máu ở khóe miệng, dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn nàng:
- Ngươi làm sao biết ta sẽ chết?
Tuyết Nhi hừ lạnh:
- Chẳng lẽ ngươi còn có lá bài tẩy gì sao, tất cả đều lấy ra đi, ta sẽ để ngươi mở mang kiến thức một chút
- Ta sợ lấy ra ngươi sẽ chịu không nổi.
Lúc này Tổ An đã không có khí lực gì, chỉ có thể dựa lưng vào vách tường mới miễn cưỡng ngồi vững.
- Ngươi mang thai qua chưa?
Tuyết Nhi đầu tiên là sững sờ, sau đó giận dữ:
- Ngươi nói tào lao gì vậy hả!
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +303!
Nàng là hoàng hoa khuê nữ, bị một nam nhân hỏi mang thai chưa, trong nội tâm nàng quyết định, lát nữa nhất định phải rút da lột gân, mới có thể tiết mối hận trong lòng.
Khóe miệng Tổ An hiện ra nụ cười quỷ dị:
- Ta có thể để ngươi mang thai.
Lúc này Tuyết Nhi đã chết lặng, thậm chí còn không thèm giận, nhìn hắn giống như nhìn người chết.
Trực tiếp đi qua, ở trên cao nhìn xuống:
- Giao phiếu nợ ra, nói không chừng...
Nàng mới nói một nửa bỗng nhiên cứng đờ, sau đó mất tự nhiên sờ lên bụng, chuyện gì xảy ra, loại cảm giác này?
Ngay sau đó nàng cảm giác bụng phảng phất như lớn thêm, nhưng rõ ràng nhìn bằng mắt thường, bụng của nàng vẫn bằng phẳng như cũ, sau đó cả người nàng không tự giác được ngửa ra sau, cảm giác đau lưng truyền đến.
- Ngươi làm cái gì với ta?
Tuyết Nhi luống cuống, loại cảm giác này trước nay chưa từng có, thực vượt ra khỏi phạm vi lý giải của nàng.
Tổ An cười:
- Đã nói ta có thể giúp ngươi mang thai, vì sao ngươi không tin?
Vừa rồi hắn xác định mình không có cách nào dựa vào thực lực lật bàn, chỉ có thể thừa cơ vận dụng đạo cụ “trừng người nào người đó mang thai, nhưng trong lòng âm thầm cảnh giác, nguyên lai phát động kỹ năng này, cũng không phải lập tức sinh ra cảm giác đau nhức kịch liệt, mà là cảm thụ cảm giác mang thai trước, xem ra sau này lúc sử dụng phải tính toán kỹ thời gian.
Tuyết Nhi tự nhiên không tin mang thai gì, đang muốn ra tay, bỗng nhiên bụng dưới truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt.
- A...
Dù nàng đã rất kiềm chế, nhưng loại đau này hoàn toàn không phải người có thể chịu được, nàng xoay người ngồi xổm xuống, thậm chí có muốn nằm xuống lăn lộn.
Thấy nàng thống khổ ôm bụng dưới, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, trên trán xuất hiện mồ hôi, Tổ An thuận thế nhào tới.
Vừa rồi bị nàng đánh quá thảm, Tổ An không dám chủ quan, vội vàng cùng nàng cận thân vật lộn.
Tuyết Nhi biến sắc, đưa tay muốn đẩy hắn ra, nhưng bụng dưới truyền đến cảm giác đau nhức để động tác của nàng trì trệ, dẫn đến động tác chậm một bước, kết quả bị đối phương bổ nhào vào.
Bị hắn đè ở dưới người, Tuyết Nhi hoa dung thất sắc, vội vàng đưa tay đánh tới, nhưng thân thể truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, để nàng vô luận là khí lực hay tốc độ, so với vừa rồi đều chậm hơn không biết bao nhiêu.
Vừa rồi khoát tay, cổ tay bị đối phương gắt gao đè xuống đất, nàng muốn giãy dụa, nhưng đối phương không biết vì sao, khí lực đột nhiên trở nên không thua kém nàng, mà khí lực của nàng căn bản rất khó sử dụng, hơn nữa thể trọng của đối phương gắt gao ép ở trên người, này lên kia xuống, nàng không ngừng vặn vẹo ngoại trừ cho đối phương chiếm tiện nghi, thì căn bản không có bất cứ tác dụng gì.
Tổ An không thể không thừa nhận, mặc dù tiểu nha đầu này hung dữ, nhưng dáng người thật không tệ, tuy kém Bùi Miên Mạn một chút, nhưng thắng ở dáng người thon thả mềm mại, toàn thân tràn đầy khí tức thiếu nữ thanh xuân.
Trong lúc nhất thời lại không nỡ giết nàng.
- Ngươi đến cùng làm cái gì với ta?
Sắc mặt Tuyết Nhi đỏ bừng, nàng đã ý thức được mình giãy dụa vặn vẹo ngoại trừ mang đến cảm giác thoải mái cho đối phương, thì không có tác dụng gì.
- Đã nói ta sẽ để cho ngươi nếm thử cảm giác mang thai, ngươi lại không tin.
Tổ An nhìn nàng đau đến toàn thân vô lực, nghĩ thầm cái đồ chơi này thật khoa trương, không biết dùng lên người nam nhân sẽ như thế nào.
- Vô sỉ!
Tuyết Nhi vừa thẹn vừa giận, nàng không biết đạo cụ “trừng người nào người đó mang thai tồn tại, chỉ nghĩ đối phương cố ý chiếm tiện nghi của nàng, dù sao ở trong nhận thức của nàng, trên đời này chỉ có một biện pháp mang thai.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +798!
- Ngươi muốn giết ta thì được, ta phản kháng chính là vô sỉ?
Tổ An cười lạnh.
- Mau nói, ngươi đến cùng là ai phái tới.
Tuyết Nhi quay mặt qua một bên, nàng đang lặng lẽ tích lũy lực lượng, chờ lát nữa đột nhiên lật bàn, nhưng nàng vừa góp nhặt một chút nguyên lực, bụng dưới lại truyền đến đau đớn, nàng thật vất vả góp nhặt nguyên lực lại tán đi.
Đến cùng xảy ra chuyện gì, đau nhức không chỉ kéo dài, mà còn liên tiếp tăng lên?
Nhưng nàng chỉ là tiểu cô nương, mặc nàng suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra đây là cảm giác khi mang thai sinh nở.
- Không nói phải không, vậy ta cởi hết quần áo ngươi kéo ra ngoài, cho cả Minh Nguyệt Thành đến xem.
Tổ An nói.
Tuyết Nhi vừa sợ vừa giận:
- Ngươi dám!
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +999!