Lục Địa Kiện Tiên

Chương 145: Kiểm kê (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Sơ Nhan bừng tỉnh đại ngộ:

- Vẫn là cha mẹ nhìn xa trông rộng, con không nghĩ tới điểm ấy.

Tần Vãn Như cười hiền hòa:

- Sơ Nhan, tư chất của con mạnh hơn chúng ta, hiện tại khiếm khuyết chỉ là lịch duyệt và thời gian, đợi một thời gian, thành tựu của con tất nhiên vượt qua cha mẹ.

Sở Sơ Nhan cười cười, trong mắt lại có chút ảm đạm, lại cách mấy chục năm, mình phương hoa đã qua, vẫn lẻ loi trơ trọi một người, về phần Tổ An, căn bản không được nàng cân nhắc qua...

Hắt xì...

Tổ An vuốt mũi, nghĩ thầm là vị tiểu muội muội nào đang nhớ ta?

- Cô gia cuối cùng cũng trở về.

Một thanh âm vang lên, Thành Thủ Bình hấp tấp tiến lên đón, hắn nghe nói lần này cô gia ra ngoài đi cùng Tuyết Nhi, nên muốn tới xem có thể trùng hợp đụng phải Tuyết Nhi hay không, bất quá để hắn thất vọng là, bên người Tổ An chỉ có quản gia Hồng Trung.

Tổ An cười hắc hắc, nắm lấy cổ áo của hắn:

- Đến rất đúng lúc, theo ta đi chép gia pháp.

- A? Lại chép.

Thành Thủ Bình tái mặt.

- Lần này cần chép bao nhiêu lần.

Tổ An cười khoát tay áo:

- Không nhiều không nhiều, chỉ một vạn lần.

- Một vạn lần?

Thành Thủ Bình nhảy dựng lên, có phải cô gia không biết toán thuật hay không, có hiểu lầm gì với con số một vạn kia?

Hồng Trung đưa hắn đến tĩnh thất nói:

- Cô gia chưa chép xong, thì xin không nên rời đi.

Sau khi nói xong liền quay người rời đi, chỉ để lại Tổ An và Thành Thủ Bình hai mặt nhìn nhau.

- Cô gia, ngài tha cho ta đi, một vạn lần để ta viết gãy tay ta cũng chép không hết.

Thành Thủ Bình hạ quyết tâm, nghĩ thầm lần này nói cái gì cũng không chép thay, lần trước bị hố đến chép cả đêm, bây giờ nghĩ lại lòng còn sợ hãi.

- Hai ta còn phân ai là ai làm gì, ngươi không giúp ta thì ai giúp ta.

Tổ An ôm vai của hắn, cười ha hả nói.

- Ừm... ta không chép!

Thành Thủ Bình đầu lắc giống như trống bỏi.

Tổ An thở dài, lấy ra một tờ ngân phiếu quơ quơ:

- Ai, lúc đầu cô gia ta phát chút tiểu tài, nghĩ ngươi giúp ta chép, 100 lượng này sẽ thưởng cho ngươi, ngươi đã không nguyện ý, vậy ta tìm người khác.

Mặc dù 750 vạn lượng là phiếu nợ, nhưng 15 vạn lượng khác là thực, hôm nay đi Ngân Câu Đổ Phường, thu hoạch còn rất khá.

Hai mắt Thành Thủ Bình tỏa sáng, vội vàng đưa tay tóm lấy ngân phiếu, trên mặt toát ra nụ cười nịnh nọt:

- Thân là thư đồng của cô gia, chuyện như vậy sao có thể để người khác làm thay, đương nhiên là ta tới.

- Tốt, vậy giao cho ngươi, ta trở về đi ngủ.

Tổ An ngáp một cái, hôm nay ra ngoài đi dạo một vòng, còn rất hao tổn tinh thần.

Thành Thủ Bình lại nhíu mày nhăn trán:

- Cô gia cô gia, nhưng một vạn lần ta chép không hết.

Tổ An liếc mắt:

- Bằng không ngươi nói vì sao ta cho ngươi 100 lượng, ngươi không biết lấy tiền tìm thư đồng khác trong phủ hỗ trợ chép sao?

Hai mắt Thành Thủ Bình tỏa sáng, bất quá lại nói:

- Nhưng như thế ta sẽ mất tiền?

Tổ An khoát tay áo:

- Dù sao kinh phí đã cho ngươi, ta không quản ngươi chép một mình hay mời người chép, dù sao chép xong một vạn lần là được.

Nói xong nghênh ngang rời đi, chỉ để lại một mình Thành Thủ Bình còn xoắn xuýt.

Trên đường về phòng, Tổ An bắt đầu kiểm kê điểm nộ khí...

Tổng cộng 60224 điểm nộ khí!

Tổ An cười đến không ngậm miệng được, hồi tưởng hôm nay trên đường đi tao ngộ, xem ra làm nhân vật phản diện mới tốt nha.

Trở lại trong phòng, lấy chậu nước đang muốn rửa mặt bắt đầu rút thưởng, bỗng nhiên phía sau truyền tới một thanh âm:

- Ngươi làm sao làm được?

Tổ An giật nảy mình, vội vàng nhìn lại, Mễ lão đầu không biết từ lúc nào đứng ở đằng sau.

Thật là quỷ sống mà, gia hỏa này nhìn bộ dạng gió thổi qua liền ngã, kết quả đi trên đường một chút thanh âm cũng không có, dù tu vi của mình tăng lên nhiều như vậy, cũng không cách nào cảm giác được hắn tồn tại.

- Cái gì làm sao làm được?

Tổ An không dám thất lễ, vội vàng hỏi, không biết vì sao, đối mặt những người khác, hắn có thể không kiêng nể gì cả kiếm điểm nộ khí, nhưng đối mặt gia hỏa này, hắn lại có một loại bản năng e ngại, căn bản không dám chọc đối phương.

Đây rốt cuộc là vì cái gì?

Tổ An suy nghĩ thật lâu, nhưng nghĩ không thông.

- Hiện tại trong phủ đều đang đồn ngươi hai ván thắng Ngân Câu Đổ Phường 750 vạn lượng, ngươi đến cùng làm sao làm được?

Mễ lão đầu nhìn chằm chằm hắn, trong mắt tràn ngập tò mò.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️