Lục Địa Kiện Tiên

Chương 139: Nguyên tắc của tạ tú (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sắc mặt của Tang Thiên âm tình bất định, dính đến tội danh mưu hại cô gia của Công Tước Phủ, việc này có thể lớn có thể nhỏ, nhìn thấy Sở đại tiểu thư kiên quyết, còn có Hồng Bào Quân sát khí đằng đằng, hắn cũng không dám giống như trước đó ra sức giúp đỡ, miễn cho mang đến phiền phức.

Mai Siêu Phong cũng hoảng sợ, chẳng lẽ hôm nay thật ngỏm ở đây sao? Nghĩ tới đây, trong mắt hắn hiện lên một tia ngoan lệ, cùng lắm thì cá chết lưới rách.

Đúng lúc này, bên tai hắn truyền tới một thanh âm tinh tế:

- Viết giấy nợ 750 vạn lượng, chấm dứt chuyện hôm nay.

Mai Siêu Phong nghe ra là Tuyết Nhi truyền âm nhập mật, lúc này hắn mới kịp phản ứng, đối phương cường ngạnh như vậy, cuối cùng là vì 750 vạn lượng, nhưng giấy nợ như vậy có thể viết sao?

Phảng phất như nhìn ra do dự của hắn, thanh âm của Tuyết Nhi truyền đến lần nữa:

- Ngươi ngốc hả, coi như viết giấy nợ, lúc nào trả, trả như thế nào, thậm chí có trả hay không, về sau còn có thể nghĩ biện pháp. Nếu hôm nay thật cho Sở gia động thủ một mẻ hốt gọn Mai Hoa Bang các ngươi, như vậy công tử bố cục nhiều năm sẽ không còn!

Mai Siêu Phong nhíu mày, nhanh chóng truyền âm nhập mật trả lời:

- Nhưng Sở gia rõ ràng không thể nhúng tay sự vụ địa phương, hôm nay bọn hắn thật động thủ, hai ngày nữa Thái Thú đại nhân kịp phản ứng, bọn hắn cũng chịu không nổi.

- Nào có dễ dàng như vậy, thành chủ là người Tề Vương, đến lúc đó các ngươi bị giam vào đại lao, bọn hắn còn không thừa cơ đánh chó mù đường? Những năm này Mai Hoa Bang các ngươi làm xằng làm bậy còn ít sao? Thật tra ra các ngươi ai chạy thoát!

Thấy hắn đến hiện tại còn xem không hiểu, thanh âm của Tuyết Nhi có chút phẫn nộ.

Mai Siêu Phong cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định, nhìn Sở Sơ Nhan nói xin lỗi:

- Hôm nay là tệ bang cân nhắc không chu toàn, xúc phạm tới Sở tiểu thư, Mai mỗ ở chỗ này bồi tội, mong tiểu thư đại nhân có đại lượng, không để ở trong lòng.

Trước mặt nhiều người như vậy nói ra lời này, trên mặt hắn nóng bỏng đau nhức, hắn có thể tưởng tượng qua đêm nay, mình sẽ biến thành trò cười, nhiều năm qua thành lập hình tượng cũng sụp đổ.

Nhưng hắn lại không có biện pháp, hắn thật không dám cược, vạn nhất Sở gia chơi liều, hôm nay phái quân đội tận diệt Mai Hoa Bang, hắn khóc cũng không có chỗ để khóc.

Kỳ thật nếu hắn chỉ có một người, người giang hồ hung hãn sẽ để cho hắn buông tay đánh cược một lần, nhưng Mai Hoa Bang không phải do một mình hắn định đoạt.

Vị kia ở phía sau bỏ ra khí lực lớn như vậy nâng đỡ hắn, nếu hắn ở trong vòng một đêm chơi hỏng, dù đêm nay hắn đào thoát, cuối cùng cũng sẽ chết không có chỗ chôn.

Cho nên hắn chỉ có thể mặt dày xin lỗi, trong khoảnh khắc đó, hắn phảng phất như cảm giác được ánh mắt của đám người xung quanh đang mỉa mai.

Xin lỗi xong, phát hiện Sở Sơ Nhan thờ ơ, Mai Siêu Phong cắn răng, biết đối phương không có khả năng chỉ dựa vào mấy câu này liền bỏ qua:

- Người đâu, chuẩn bị giấy bút cho ta.

Rất nhanh đã có thủ hạ mang giấy bút tới, hắn múa bút thành văn, sau đó đưa giấy nợ cho Sở Sơ Nhan:

- Sở tiểu thư, đây là giấy nợ 750 vạn lượng bạc, chúng ta có chơi có chịu, bất quá số tiền lớn như thế, chúng ta trong lúc nhất thời cũng không bỏ ra nổi, chắc hẳn dưới gầm trời này cũng không có gia tộc nào có thể ở trong thời gian ngắn như vậy lấy ra được, cho nên xin Sở tiểu thư thong thả một chút, chúng ta hàng năm sẽ trả lợi tức tương ứng, về phần tiền vốn, chúng ta lại nghĩ biện pháp khác, không biết Sở tiểu thư ý như thế nào?

Ở chỗ này hắn đùa nghịch cái tâm nhãn, trên phiếu nợ viết là bọn hắn thiếu Tổ An 750 vạn lượng, mà không phải thiếu Sở gia. Nếu như thiếu Sở gia, hắn thật không tiện bày trò, nhưng thiếu Tổ An, vậy thì thủ đoạn đối phó nhiều lắm.

Sở Sơ Nhan cũng chú ý tới danh tự phía trên, bất quá đây vốn chính là Tổ An thắng được, nàng cũng không muốn chiếm tiện nghi:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Thấy nàng trưng cầu ý kiến của mình, trong lòng Tổ An rất hưởng thụ, cầm phiếu nợ làm bộ nói:

- Ai nha, Mai bang chủ sớm như vậy không phải tốt, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, không hổ là tiện nhân nha.

Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +888!

Mai Siêu Phong xém chút tức đến thổ huyết, nếu không phải ôm đùi Sở gia, chỗ nào cho phép thằng oắt con vô dụng như ngươi diễu võ giương oai!

Hắn xém chút kìm nén không được lao tới nghiền xương thằng ranh con này thành tro, bất quá nhìn thấy Sở Sơ Nhan và Nhạc Sơn ở bên cạnh, hắn chỉ có thể nhịn.

Tổ An cầm phiếu nợ nhìn nhìn:

- A, còn lợi tức, được rồi, ta đại nhân có đại lượng, cũng thư thả cho các ngươi một chút, lợi tức dựa theo 10% để tính, không cao chứ?

- Không cao.

Mai Siêu Phong cắn răng nói, bình tĩnh mà xem xét, mặc kệ ở nơi nào, 10% lợi tức đều không tính cao, trước đó Mai Hoa Bang bọn hắn cho vay nặng lãi, đều là trên 50%, chỉ lấy 10% quả thực là bồ tát sống rồi.

Nhưng vì sao lời này từ trong miệng đối phương nói ra, lại để cho người ta tức giận như vậy?

Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +345!

Nghe hắn nói, Tổ An cười cười:

- Ngươi đã đồng ý, vậy bây giờ tính lợi tức đi, 750 vạn lượng, 10% là 75 vạn lượng, là trả bằng bạc hay dùng ngân phiếu?

Mai Siêu Phong:

- ...

Tang Thiên:

- ...

Tạ Tú:

- ...

Bàng Xuân:

- ...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️