- Tóm lại vẫn cẩn thận là hơn.
Nghe hắn nói như vậy, Tuyết Nhi hơi an tâm một chút.
- Ngươi có đi qua đổ phường tọa trấn hay không?
- Không cần.
Mai Siêu Phong cầm một chén rượu uống cạn sạch.
- Tu vi của Mai Hoa Thất không cao, nhưng có thể ở dưới tay ta nắm giữ vị trí quan trọng, là bởi vì đổ thuật của hắn cực cao, mười mấy năm qua chưa từng có ai thắng nổi hắn, những năm gần đây hắn thậm chí không cần tự mình ra tay, bồi dưỡng một đám đệ tử cũng có thể ứng phó các loại tràng diện. Có hắn tọa trấn ở Ngân Câu Đổ Phường, cô nương đợi nghe tin tốt đi.
Lúc này Mai Hoa Thất trong miệng hắn đang khúm núm nhìn Tổ An hỏi:
- Không biết công tử muốn chơi cái gì?
Mai Hoa Thất cũng có chút khinh bỉ mình khúm núm nịnh bợ, nhưng nghĩ tới không được bao lâu, gia hỏa này sẽ thua quỳ ở trên mặt đất cầu xin tha thứ, chút ủy khuất ấy tựa hồ cũng không có gì lớn.
- Chơi cái gì khảo nghiệm vận khí nhất?
Tổ An hết nhìn đông tới nhìn tây, hôm nay sở dĩ hắn dám đến đổ phường “lấy tiền, cũng không phải hắn thật là đổ thần gì, mà là hắn có Vận Khí Đan của bàn phím.
Bàn phím xuất phẩm, có đôi khi rất hố, nhưng dùng đúng hiệu quả lại cực kỳ cường đại, điểm này hắn đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, lần này rút được Vận Khí Đan, mới đầu hắn chuẩn bị dùng ở trên rút thưởng, ai biết vô hiệu với rút thưởng, lúc ấy còn để hắn đau đầu thật lâu, không biết cái đồ chơi này làm được cái gì.
Thẳng đến Mai Hoa Thập Tam xuất hiện, mới để hắn ý thức được diệu dụng của Vận Khí Đan, đổ thuật chi đạo, kỹ thuật rất trọng yếu, nhưng trọng yếu nhất vẫn là vận khí, ở trước mặt vận khí tuyệt đối, kỹ thuật cũng vô lực xoay chuyển trời đất.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải xây dựng ở trên cơ sở không ai chơi bẩn, bằng không cho dù vận khí tốt cũng sẽ bị người làm thịt.
Đây cũng là nguyên nhân hắn mang theo Sở Sơ Nhan tới, không chỉ bảo hộ an toàn cho mình, còn vì phòng ngừa sòng bạc gian lận.
Mặc dù Sở Sơ Nhan không biết đổ thuật, nhưng nàng là cường giả Ngũ phẩm, những người kia dùng thủ đoạn gì cũng không gạt được pháp nhãn của nàng.
- Khảo nghiệm vận khí nhất, đương nhiên là tài xỉu.
Mai Hoa Thất cười đáp, trong lòng lại cười lạnh, cái đồ chơi này mặt ngoài xem như vận khí, nhưng người trong sòng bạc muốn ném mấy điểm thì ra mấy điểm, đến lúc đó ngươi còn không đưa cổ ra cho ta làm thịt?
- Cái gì là tài xỉu?
Tổ An nghi ngờ hỏi.
- Chính là so lớn nhỏ.
Mai Hoa Thất bất đắc dĩ nói.
- So lớn nhỏ thì nói so lớn nhỏ, còn ra vẻ nho nhã.
Tổ An cho hắn một cái ánh mắt khinh bỉ.
Mai Hoa Thất lại không tức giận, nghĩ thầm tiểu tử ngươi ngay cả cái này cũng không hiểu, khó trách trước đó thua một ngàn lượng, hôm nay không cho ngươi thua một vạn lượng, a không đúng, không thua mấy vạn lượng, Mai Hoa Thất ta sẽ rửa tay chậu vàng!
- Ha ha ha, họ Tổ, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại xông tới.
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một tiếng cười phách lối.
Tổ An nhìn lại, chỉ thấy Mai Hoa Thập Tam ngồi ở trên xe lăn được người đẩy tới, mắt hắn đỏ bừng, đầy vẻ điên cuồng.
Mai Hoa Thất âm thầm hô hỏng bét, nghĩ thầm gia hỏa này cũng không biết nhịn một chút, chờ hắn vào cuộc lại nói, hiện tại nhảy ra hù đối phương chạy thì làm sao bây giờ.
Tổ An nhìn thấy Mai Hoa Thập Tam, không khỏi vui vẻ:
- Chân gãy thì lo dưỡng thương, ra chạy loạn cẩn thận ngay cả tay cũng mất.
Mai Hoa Thập Tam cắn răng đến chảy máu:
- Tiểu tạp chủng, hiện tại không có lão sư của thư viện che chở ngươi, ta nhìn ngươi làm sao bây giờ, có ai không, đánh gãy tay chân của gia hỏa này cho ta!
Đến từ Mai Hoa Thập Tam, điểm nộ khí +798!
- Rõ!
Hắn ở Mai Hoa Bang giữ địa vị cao, dưới tay có không ít kẻ liều mạng, nghe hắn nói liền muốn xông lại. Tổ An vội vàng trốn ra sau lưng Sở Sơ Nhan:
- Nương tử nương tử, ngươi tận mắt thấy rồi đấy, gia hỏa này ở trước mặt ngươi cũng dám phách lối như vậy, trước đó ta nói không có lừa gạt ngươi chứ?
Sở Sơ Nhan rất bất mãn hắn lại mở miệng kêu nương tử, nhưng ở trước mặt nhiều người, nàng không tiện uốn nắn, đành phải phát tiết lửa giận lên người Mai Hoa Thập Tam:
- Vừa rồi ngươi nói cái gì?
Một cỗ khí tức lạnh lẽo tràn ra, đổ phường vốn tiếng người huyên náo, nóng đến có chút khó chịu bỗng nhiên lạnh xuống, rất nhiều dân cờ bạc không tự giác được rùng mình.
Mai Hoa Thập Tam cũng trợn tròn mắt, hắn là nghe tin vội vàng chạy đến, không nghĩ tới Sở Sơ Nhan cũng ở chỗ này, bằng không cho hắn mấy lá gan hắn cũng không dám làm loạn, cường giả Ngũ phẩm, ở toàn bộ Mai Hoa Bang ngoại trừ bang chủ, thì cộng lại cũng không đủ nàng đánh.
Mai Hoa Thất vội vàng chạy ra hoà giải:
- Sở tiểu thư Sở tiểu thư, đây đều là hiểu lầm, hôm nay chân của Thập Tam đệ bị thương, dưới đau đớn khó tránh khỏi không lựa lời nói, nhận lầm người nhận lầm người.
- Nhận lầm người?
Sở Sơ Nhan cười lạnh, nhìn Tổ An hỏi.
- Ngươi muốn trừng phạt hắn như thế nào?
Tổ An sững sờ, lão bà tiện nghi này ngày bình thường cực kì lãnh đạm với hắn, kết quả ở bên ngoài lại cho hắn mặt mũi như thế?
Hắn mừng rỡ chỉ vào Mai Hoa Thập Tam nói:
- Vừa rồi gia hỏa này kêu gào muốn đánh gãy tay chân của ta, vậy đánh gãy tay chân của hắn đi.
- Tốt!
Sở Sơ Nhan vừa dứt lời, bóng trắng lóe lên, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Mai Hoa Thập Tam đã kêu thảm, ngay cả xe lăn cũng ngồi không vững, nằm ở trên mặt đất thống khổ kêu rên, nhìn ra được, hai tay của hắn đã gãy, hai chân lại bị đánh gãy lần nữa, máu tươi từ trong băng gạc thẩm thấu ra.
Nhìn Sở Sơ Nhan khuôn mặt lạnh lùng, người trong đổ phường hít sâu một hơi, nữ nhân này nhìn rất xinh đẹp, nhưng khi xuất thủ lại ác như vậy?
Vừa rồi mấy gia hỏa huýt sáo đùa giỡn đều nuốt một ngụm nước bọt, vô ý thức lui về sau mấy bước, rút vào trong đám người.
Tổ An nhìn Sở Sơ Nhan giơ ngón tay cái, quả nhiên không hổ là lão bà của ta, người ngoan lời không nhiều, không đúng, người đẹp không nói nhiều.
Sở Sơ Nhan nhàn nhạt nhìn hắn: