- Phản kích?
Sở Sơ Nhan sững sờ.
- Ngươi đánh bạc gọi là phản kích.
- Đúng vậy.
Tổ An đương nhiên.
- Lúc đầu ta nghĩ bằng vào quyền thế của Sở gia các ngươi, muốn giải quyết một hắc bang nho nhỏ là chuyện quá đơn giản, ai biết các ngươi chỉ được bề ngoài, vậy chỉ có thể ta tự mình tới. Các ngươi cũng không thể không cách nào giúp ta ra mặt, còn không cho ta tự mình ra mặt chứ.
- Vậy ngươi dự định ra mặt như thế nào?
Sở Sơ Nhan hỏi.
- Đương nhiên là thắng sạch tất cả tiền của bọn hắn.
Tổ An nghiêm mặt nói.
Tuyết Nhi cười lạnh:
- Còn nói không phải đánh bạc?
Tổ An đáp:
- Có thua có thắng mới gọi đánh bạc, chỉ thắng không thua cái kia không gọi đánh bạc, mà gọi lấy tiền. Trước đó sở dĩ Sở gia lập ra quy củ này, nói cho cùng là sợ hậu thế giẫm lên vết xe đổ, cho nên mới không cho phép đánh bạc, nếu hắn biết hậu đại của mình sẽ tìm được vị hôn phu đổ thần như ta, thì khẳng định sẽ đồng ý.
Sở Sơ Nhan hừ lạnh:
- Trên đời này dân cờ bạc đều cho rằng mình sẽ thắng nhiều thua ít, nhưng không biết có bao nhiêu kẻ táng gia bại sản.
Tổ An từ trong ngực móc ra một sấp ngân phiếu:
- Yên tâm đi, ta không cần tiền Sở gia, đây là tiền trước đó từ chỗ Mai Hoa Thập Tam lấy được, nếu thua cũng coi như vật quy nguyên chủ, thế nào?
Thấy nàng vẫn trầm mặc, Tổ An nhìn nàng thật sâu:
- Thân là thê tử, ngươi nên tin tưởng trượng phu của mình.
Sở Sơ Nhan sững sờ, trong chớp nhoáng này, khí chất của đối phương tựa hồ không giống, tại sao ta có thể có cảm giác hoang đường như thế?
Đúng lúc này, Tuyết Nhi nhón chân lên, ở bên tai nàng nhỏ giọng nói:
- Đại tiểu thư, gia hỏa này chắc là quyết tâm muốn đi đánh bạc, coi như bây giờ ngươi không đồng ý, ngày sau hắn cũng sẽ tự mình đến, còn không bằng để hắn ở dưới giám thị thua sạch số tiền kia, miễn cho hắn lại động ý nghĩ ở bên ngoài mua phòng ốc, nuôi thiếp thất mỹ tỳ...
Sở Sơ Nhan khẽ gật đầu, đối phương nói trúng tâm khảm của nàng, đặc biệt là trong tay gia hỏa này có ít tiền, liền đắc ý muốn ở bên ngoài mua phòng ốc, còn muốn mua cô nương xinh đẹp, thật làm như vậy, mặt mũi của Sở gia chúng ta đặt ở nơi nào?
Khó trách nương thường nói, trong tay nam nhân có tiền sẽ dễ dàng biến chất.
- Được, vậy một lời đã định, thua hết chỗ đó phải rời đi, nếu không đừng trách ta dùng lực lượng.
Sở Sơ Nhan lạnh nhạt nói.
Tổ An ngượng ngùng nói:
- Kỳ thật ngươi không cần dùng lực lượng, đến lúc nào cũng được, ta sẽ không phản kháng.
Sở Sơ Nhan hừ lạnh, gia hỏa này luôn lỗ mãng như vậy.
Đang muốn vào cửa, bỗng nhiên Tuyết Nhi ôm bụng kêu một tiếng, Sở Sơ Nhan quay đầu lại nói:
- Ngươi sao thế?
Tuyết Nhi đỏ mặt tiến đến bên tai nàng nhỏ giọng nói một câu, Sở Sơ Nhan nhẹ gật đầu:
- Ngươi đi đi, đợi lát nữa vào trong tìm chúng ta.
- Vâng, cám ơn tiểu thư.
Thấy nàng một đường chạy chậm rời đi, Tổ An hỏi:
- Nàng sao thế?
Sở Sơ Nhan tức giận trừng mắt liếc hắn một cái:
- Sự tình của nữ hài tử, ngươi ít hỏi thăm đi.
- Không hỏi thăm thì không hỏi thăm.
Tổ An mỉm cười, tựa hồ sự tình càng ngày càng sáng tỏ.
Hai người vào cửa, rất nhanh đã hấp dẫn rất nhiều người chú ý, đương nhiên chủ yếu là ngoại hình của Sở Sơ Nhan quá xuất chúng, dung nhan tuyệt mỹ, dáng người cao gầy thướt tha, khí chất lãnh diễm không thể bắt bẻ, không hợp với cảnh tượng khí thế ngất trời ở trong sòng bạc.
Ở trong đổ phường đánh bạc, không có mấy cái là hạng người lương thiện, nhìn thấy đại mỹ nữ như Sở Sơ Nhan, rất nhiều nam nhân ngo ngoe muốn động, có ít người thậm chí nhịn không được lỗ mãng huýt sáo.
Bất quá vẫn có người nhận ra thân phận của nàng, vội vàng kéo đồng bạn lại:
- Muốn chết hả, đây chính là Sở gia đại tiểu thư!
- Oa, khó trách xinh đẹp như vậy, a, gia hỏa đắc ý bên người Sở đại tiểu thư kia là ai?
- Hẳn là trượng phu của Sở đại tiểu thư, tên cô gia phế vật kia.
- Gia hỏa này thường thường không có gì lạ, sao có thể đạt được Sở đại tiểu thư ưu ái?
- Đúng thế, quá bình thường, chỉ là đẹp trai hơn chúng ta một chút, nhưng nào có nam nhân vị như chúng ta.
- Mẹ nhà hắn!
...
Người có tâm tính này không phải số ít, Tổ An nhìn hệ thống thu đống lớn điểm nộ khí thì trong bụng nở hoa, nghĩ thầm về sau không có việc gì thì dẫn lão bà ra ngoài đi dạo, như vậy điểm nộ khí sẽ không cần lo.
Nếu Sở Sơ Nhan biết ý nghĩ lúc này của hắn, chỉ sợ cho dù tâm tính lại tốt, cũng sẽ nhịn không được đánh hắn thành đầu heo.
- Sở đại tiểu thư, ngọn gió nào thổi ngài tới đây?
Quản sự trong sòng bạc chính là Mai Hoa Thất, hắn được thủ hạ thông báo, vội vàng từ trong phòng chạy đến, nhìn thấy Sở Sơ Nhan liền tươi cười chào đón, đồng thời trong lòng kinh nghi bất định, Sở tiểu thư tới chỗ này làm gì?
Chẳng lẽ là đến tìm Mai Hoa Bang gây chuyện? Vừa rồi đã phái người thông tri bang chủ, không biết hắn chạy tới có kịp không.
Hắn không cho rằng mình có bản lĩnh ngăn được cao thủ Ngũ phẩm, huống chi người ta còn là Sở gia đại tiểu thư, không thể đánh không thể mắng, căn bản không phải sự tình hắn có thể xử lý.
Sở Sơ Nhan hiển nhiên không quen hoàn cảnh chướng khí mù mịt trong này, dùng tay phẩy phẩy không khí, mới đáp:
- Ngươi không cần quản ta, ta là theo hắn tới.
Lúc này Mai Hoa Thất mới chú ý tới Tổ An ở bên cạnh, ở trước mặt nữ tử dung mạo tuyệt sắc như vậy, đổi thành ai cũng sẽ bỏ qua gia hỏa bình thường không có gì lạ kia.
- A, nguyên lai là Tổ công tử, không biết lần này Tổ công tử tới là cần làm chuyện gì?
Mặc dù Mai Hoa Thất tươi cười, nhưng trong lòng đang thầm mắng, lúc trước gia hỏa này là phế vật nổi danh Minh Nguyệt Thành, ỷ có túi da tốt mới nhảy lên cành cây cao.
Trước kia nhìn thấy kẻ như vậy, mình còn không thèm quan tâm, bây giờ lại phải cười làm lành, con mẹ nó, thật là tức chết mà.
Đến từ Mai Hoa Thất, điểm nộ khí +200!