Lục Địa Kiện Tiên

Chương 116: Ngựa hạ đẳng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sắc mặt của Sở Sơ Nhan đỏ lên, mặc dù những năm này không ít người khen nàng xinh đẹp, hoặc ở sau lưng lén khen, ở trước mặt đều rất uyển chuyển, nào giống gia hỏa này ngay thẳng nhiệt tình như vậy, làm cho nàng có chút không được tự nhiên.

Sở phu nhân ở một bên nghe mà nhíu mày, gia hỏa này miệng lưỡi trơn tru, sao càng xem càng chán ghét thế nhỉ.

Sở Trung Thiên tằng hắng nhắc nhở:

- Ăn không nói, ngủ không nói.

Tổ An thấy tốt thì lấy, mấy người yên lặng ăn cơm, một bữa cơm rất nhanh thì xong, sau đó có hạ nhân đưa nước muối tới súc miệng, dọn bát đũa.

Trong lòng Tổ An kỳ quái, trước đó đều là đưa thức ăn đến phòng của hắn, hôm nay lại gọi hắn đến cùng ăn, không phải mình đã được bọn hắn tán thành và tiếp nhận đấy chứ?

Đang lúc suy nghĩ, Sở Trung Thiên mở miệng:

- Sơ Nhan, lần này con đi Lư Lăng như thế nào?

Tổ An sững sờ, xem ra bọn hắn có chính sự, những chuyện này đều nói cho hắn nghe, là thật không coi mình thành người ngoài?

Sở Sơ Nhan đáp:

- Ta đi điều tra một chút, trước đó chúng ta bị cướp hàng hóa hẳn là Hắc Phong Trại làm, đáng tiếc ta dẫn người đi quét một vòng, bọn hắn lại giống như bốc hơi khỏi nhân gian, căn bản tìm không thấy bóng dáng.

- Hắc Phong Trại?

Tổ An sững sờ, lần trước hắn ở ngoài thành cứu Ngọc Yên La giống như cũng là người Hắc Phong Trại, hừ, nói tới chuyện này liền tức giận, Ngọc Yên La kia mở chi phiếu khống xong liền rời đi, thật là nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người.

Sở Trung Thiên thở dài:

- Đây chính là đặc điểm của Hắc Phong Trại, tới lui như gió, đại bộ đội của chúng ta vừa đến bọn hắn đã trốn vào Long Ẩn Sơn, chúng ta lại không có khả năng mỗi lần đều phái đại bộ đội hộ tống thương phẩm, thật đau đầu.

Hắn dừng một chút lại nói:

- Nghe nói vài ngày trước bọn hắn phục kích đội xe Ngọc gia, chết không ít người, không biết có cơ hội kết hợp với Ngọc gia, triệt để giải quyết Hắc Phong Trại hay không.

- Ta nhìn ngươi là nhớ thương Ngọc Yên La người ta đi.

Sở phu nhân hừ lạnh.

- Hiện tại Ngọc gia rối như tơ vò, nàng nào có tinh lực đi đối phó Hắc Phong Trại.

Sở Trung Thiên đỏ mặt, vội vàng kéo ống tay áo của thê tử:

- Không phải như ngươi nghĩ, lại nói còn có hài tử ở đây...

Sở phu nhân trực tiếp quay mặt đi, căn bản không để ý tới hắn.

Trên mặt Tổ An lộ ra tiếu dung hiểu ý, nguyên lai năm đó Sở lão gia cũng truy cầu Ngọc Yên La, cái này khó trách, nữ nhân kia đẹp đến mức không tưởng nổi nha.

Sở Sơ Nhan hắng giọng, hóa giải phụ thân xấu hổ:

- Hiện tại Binh Khí Phường của chúng ta sinh ý có chút phiền phức, trước đó linh tuyền bị ô nhiễm, nhà chúng ta chế tác binh khí đã không có ưu thế lớn nhất. Gần đây tựa hồ Viên gia tìm được một Phù Văn Đại Sư lợi hại, chất lượng vũ khí không thua chúng ta, lại bán giá rẻ, đã xâm chiếm không ít thị trường, kéo dài như thế sợ rằng sẽ dao động căn cơ.

Tổ An nghe mà trong lòng hơi động, Phù Văn Sư, trước đó hắn ở trên xe ngựa của Sở Sơ Nhan và Ngọc Yên La đều thấy qua pháp trận lóe sáng, hẳn là thủ bút của Phù Văn Sư trong miệng nàng, có thể gia tăng rất nhiều công năng phụ trợ, khắc vào binh khí tự nhiên lợi hại hơn hơn binh khí bình thường.

Cái trường học khốn kiếp gì kia, mỗi ngày dạy lễ pháp tào lao, nếu dạy những loại kiến thức này, hắn sẽ không sầu thảm như vậy.

Kỳ thật hắn đã hiểu lầm Minh Nguyệt Học Viện, thân là trường học tốt nhất của mấy châu quận xung quanh, những lão sư kia đều là nhất lưu, chỉ bất quá bởi vì hắn ở Hoàng tự ban, nên tiết học như vậy rất ít mà thôi.

Dù sao bọn hắn không có tư chất tu luyện, nên học cũng là lãng phí thời gian, khả năng một tuần sẽ có một hai tiết tu hành, coi như phổ cập tri thức tương quan.

Còn mấy ban khác, đặc biệt là Thiên tự ban, trên cơ bản đều là tiết học tu hành, những lễ pháp kia cực kỳ ít ỏi.

- Viên gia đi chỗ nào mời được Phù Văn Đại Sư.

Sở phu nhân cau mày hỏi.

- Bọn hắn có nội tình này sao?

Sở Sơ Nhan đáp:

- Bọn hắn không có, nhưng Ngô gia có, gia chủ của bọn hắn cũng là Công Tước, xưa nay ngấp nghé thị trường của Sở gia chúng ta, lần này ta cũng tra rõ ràng, phía sau Viên gia chính là Ngô gia ở trong bóng tối ủng hộ, bằng không bọn hắn không dám trắng trợn như thế.

- Không sai không sai, hôm nay ở trong trường học, tên họ Viên kia cực kì phách lối, còn nói với tỷ phu sẽ ở gia tộc tỷ thí giáo huấn hắn.

Sở Hoàn Chiêu bất mãn nói.

- Viên gia này thật khinh người quá đáng, cho dù là một người hầu, một con chó của Sở gia chúng ta, cũng không đến phiên Viên gia bọn hắn khi dễ!

Sở phu nhân vỗ bàn, giận tím mặt.

- Đi, chúng ta đi Viên gia tìm bọn hắn nói rõ!

Tổ An sâu kín nhìn nàng, biểu thị mình đã bị mạo phạm.

- Phu nhân bớt giận phu nhân bớt giận, tân nhiệm Thái Thú Tang Hoằng đã nhậm chức, hắn đang rầu không có lý do đối phó chúng ta đây.

Sở Trung Thiên vội vàng giữ chặt nàng.

- Giai đoạn hiện tại nhỏ không nhẫn sẽ bị loạn đại mưu.

Tổ An nghe mà lông mày khẽ động, nhìn bộ dạng này Sở gia cũng là mặt ngoài phong quang, nhưng bên trong tựa hồ tồn tại rất nhiều nguy cơ.

Sở Trung Thiên vừa trấn an cảm xúc của thê tử, vừa quay đầu nhìn Tổ An:

- Tiểu An, Viên Văn Đống kia làm khó dễ ngươi, ngươi không có việc gì chứ?

Tổ An còn chưa kịp trả lời, Sở Hoàn Chiêu đã vượt lên trước nói:

- Không chỉ Viên Văn Đống, thậm chí ngay cả Hồng Tinh Ứng cũng đối phó hắn, hắn rõ ràng là người Sở gia chúng ta, lại chân ngoài dài hơn chân trong!

Nhìn dáng vẻ phì phò của nàng, trong lòng Tổ An âm thầm cảm động, tiểu di tử này còn quan tâm hắn hơn lão bà.

- Hồng Tinh Ứng?

Sở Trung Thiên cau mày.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️