Lục Địa Kiện Tiên

Chương 108: Đòi nợ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sau đó Tổ An xài hết điểm nộ khí còn lại, không có rút ra vật gì mới, ngoại trừ cảm ơn tham dự chính là Nguyên Khí Quả.

Cuối cùng tính ra, tổng cộng rút được 55 trái Nguyên Khí Quả, một bình Tin Xuân Ca, một viên Vận Khí Đan, rút nhiều thì rất dễ dàng nhìn ra quy luật, xác suất trúng thưởng Nguyên Khí Quả tầm một phần mười, xem ra lần trước thật sự là mình quá đen.

Sau đó hắn lặng lẽ nuốt Nguyên Khí Quả, nhìn vật chất kim sắc trong pháp trận thứ nhất chậm rãi bổ sung, chờ ăn xong 55 trái, pháp trận thứ nhất lấp đầy, pháp trận thứ hai cũng có một chút xíu vật chất kim sắc.

- Xem ra thật sự là dãy Fibonacci rồi.

Tổ An thầm thở dài một hơi, dựa theo quy luật của dãy Fibonacci, số trước là 34, vậy số này chính là 55, hiện tại nghiệm chứng đúng là như thế.

Về phần trong pháp trận thứ hai thêm ra một chút xíu vật chất kim sắc, chắc là trước đó mình thí nghiệm Đại Phong, không cẩn thận đụng vào trên tường, thụ thương chuyển hóa thành.

Vậy theo quy luật của dãy Fibonacci, tòa pháp trận tiếp theo cần điểm nộ khí ít nhất 89000, thật là hố cha, người ta tu luyện sao dễ dàng như vậy, mình tăng lên một tiểu cấp lại khó khăn như thế.

Bất quá hắn nghĩ lại, người ta từ nhỏ hao phí vô số tài nguyên, ngày đêm chăm học khổ luyện mới có hôm nay, mình ngắn ngủi hai ba ngày liền đuổi kịp, tựa hồ cũng không có gì đáng oán hận.

Trải qua khoảng thời gian này hiểu rõ, hắn đại khái biết tình huống trong học viện, tu vi đến Ngũ phẩm chính là thiên kiêu tuyệt đối, phóng tới cả nước cũng là thiên tài, dạng người như vậy toàn bộ trường học chỉ có mấy người, trước mắt hắn biết là có lão bà tiện nghi, Bùi Miên Mạn, mặt khác Viên Văn Đống giống như cũng vừa đột phá đến Ngũ phẩm.

Sau đó Tứ phẩm là học sinh khá giỏi, nhân số cũng không tính nhiều, nhóm người này mặc kệ là thiên phú hay tài nguyên trong nhà đều không kém.

Đại đa số người trong Địa tự ban, Huyền tự ban đều là Tam phẩm, còn có một bộ phận thậm chí còn chưa tới Tam phẩm.

Đương nhiên nhân số nhiều nhất chính là Hoàng tự ban, Nhị phẩm cũng có thể xưng vương xưng bá.

Tính như vậy, hôm nay thực lực của Tổ An ở trong phạm vi toàn trường xem như trung đẳng, nghĩ tới đây, trong lòng của hắn tốt hơn rất nhiều.

Một buổi chiều nhàm chán trôi qua, sau khi tan học, đám người như ong vỡ tổ lao ra cửa trường, ai về nhà nấy tìm cha mẹ, hiển nhiên nghe tiết học như vậy đích thật là một loại dày vò lớn lao.

Ngay cả Vi Tác cũng không ngoại lệ:

- Lão đại, ngày mai gặp...

Nói xong đã chạy vô tung vô ảnh.

Nhìn thấy tình hình trước mắt, phảng phất như về tới thời cấp ba năm đó, đừng nói, đúng là rất hoài niệm.

Tổ An chậm rãi dọn dẹp đồ vật, cảm thụ thân thể sau khi thăng cấp, hiện nay lực lượng của hắn hẳn tương đương 143 người, không biết đặt ở kiếp trước có thể một quyền đấm chết voi hay không.

Hắn cũng có lực lượng lớn như vậy, thì những Bát phẩm Cửu phẩm thậm chí Tông Sư kia sẽ kinh khủng cỡ nào?

Thế giới này thật đáng sợ, nếu tu vi thấp, tìm nữ nhân đẳng cấp cao yêu đương, thời điểm thân mật nói không chừng rất dễ dàng bị nàng xiết chết...

Nếu thật chết như vậy, vào luân hồi sẽ không mặt mũi nào gặp người.

- Tỷ phu, tỷ phu...

Tổ An ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Sở Hoàn Chiêu đang hưng phấn ở bên ngoài phòng học ngoắc ngoắc hắn, dáng vẻ lanh lợi có mấy phần cảm giác của thiếu nữ xinh xắn, không còn bộ dáng nữ hán tử giống như trước.

- Làm gì thế?

Sau khi rời khỏi đây, có chút cảnh giác nhìn nàng, vừa rồi Tổ An suy nghĩ lung tung, khó tránh khỏi có chút chột dạ.

- Cùng nhau về nhà, còn có thể làm gì?

Sở Hoàn Chiêu bất mãn.

- Ai, ngươi là cái thái độ gì, người ta cố ý ở sau giờ học liền đến tìm ngươi đấy.

- A, nguyên lai là về nhà.

Tổ An thở dài, còn tưởng cô nàng này có mưu ma chước quỷ gì muốn giày vò hắn.

- Đều tại ngươi hôm qua không đến lớp, làm hại ta đi không một chuyến.

Sở Hoàn Chiêu hừ lạnh.

- Hôm nay cuối cùng cũng bắt được ngươi, ta đã cam đoan với mẫu thân, nhất định phải coi chừng ngươi.

Tổ An nhịn không được nói:

- Mẹ ngươi không phải phái Hồng Tinh Ứng tới trông coi ta sao, tên kia đâu? Hôm nay ta cần phải tính sổ với hắn.

Sở Hoàn Chiêu cười cười:

- Hình như tên kia lựa chọn nội trú, nghĩ đến cũng là sợ về nhà bị trách phạt, cho nên không dám về.

- Trường học này còn có nội trú?

Tổ An sững sờ, sao giống trường học kiếp trước như vậy.

- Đương nhiên.

Sở Hoàn Chiêu giải thích.

- Minh Nguyệt Học Viện là trường học tốt nhất trong mấy quận huyện ở xung quanh, rất nhiều học sinh mộ danh mà đến, chúng ta ở Minh Nguyệt Thành, có thể về nhà mỗi ngày, nhưng bọn hắn không có điều kiện này, tự nhiên phải ở lại trường học, ầy, khu nội trú ở đằng kia.

Nàng vừa nói vừa chỉ chỉ phía tây, Tổ An ngẩng đầu nhìn, thấy trong rừng cây xa xa có rất nhiều phòng ốc.

- Thì ra là thế.

Tổ An như có điều suy nghĩ, có nên tìm cơ hội đi khu nội trú tai họa một phen hay không, nói không chừng có thể thu hoạch được rất nhiều điểm nộ khí

Đúng lúc này, bỗng nhiên hắn chú ý tới hệ thống truyền đến từng lớp từng lớp điểm nộ khí, mặc dù điểm không nhiều, nhưng thắng ở số lượng nhiều.

- Tình huống như thế nào?

Hắn ngẩng đầu nhìn, phát hiện xung quanh không ít người ánh mắt nhìn về phía hắn đều tràn ngập địch ý, lúc này hắn mới chú ý tới, mình và Sở Hoàn Chiêu sóng vai đi ở trên đường, ngược lại rất có cảm giác hạnh phúc.

Cảm giác thanh mai trúc mã này là chuyện gì xảy ra? Tổ An ngây người, bất quá lập tức lắc đầu, khu trục suy nghĩ không đúng lúc kia ra não hải, vẫn là kiếm điểm nộ khí quan trọng hơn.

- Cô em vợ, nắm tay của ta đi.

Tổ An đưa tay.

Sở Hoàn Chiêu không hiểu:

- Làm gì?

- Chúng ta là người một nhà, nắm tay đi không phải càng nói rõ gia đình chúng ta hòa thuận sao?

Tổ An nghiêm trang nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️