Quân Kinh Châu tiến gần đến Tân Dã, theo dòng sông Hán mà đến. Khi nhận được lời cầu viện của Tôn Sách, khoảng cách giữa họ với Tân Dã đã không còn xa.
Ngay khi Tân Dã phát hiện có quân địch tiếp cận, liền lập tức nổi khói báo hiệu, nhưng tín hiệu này không phải để gọi Cao Thuận rút về. Cao Thuận đã để lại một đội quân mạnh ở Tân Dã, trừ khi tình thế nguy cấp, các tướng thủ thành sẽ không tự ý phát tín hiệu rút quân. Khói lửa báo động này đơn thuần chỉ để thông báo cho Cao Thuận rằng có địch quân đang áp sát Tân Dã.
“Thưa tướng quân, hướng Tân Dã nổi lên khói báo động, e rằng quân Kinh Châu đã đến.” Trong doanh trại Cao Thuận, một tướng lĩnh bước vào, bẩm báo với Cao Thuận đang cùng các tướng lĩnh bàn luận chiến thuật.
Cao Thuận gật đầu, thời gian tính ra cũng vừa vặn. Tuy nhiên, lực lượng thủ thành của Tân Dã đủ mạnh, ban đầu y không định quay về.
Bỗng nhiên, một tướng khác cất tiếng: “Thưa tướng quân, liệu có thể nhân cơ hội này, giả vờ rút quân để dụ Giang Đông tấn công không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây