Giữa vòng loạn quân, tám trăm tinh binh dưới tay Trương Liêu như một lưỡi dao sắc bén, xông thẳng vào bản trận của Triệu Úy. Dù quân Thục vừa qua sông đã bị tập kích bất ngờ và không kịp phòng bị, nhưng Triệu Úy vẫn không thể hiểu nổi, làm sao một đội quân ít ỏi như vậy lại gây nên trận thắng áp đảo đến mức này. Mệnh lệnh của y còn chưa kịp truyền xuống dưới thì đội hình đã bị đối phương xé nát thành từng mảnh.
Trương Liêu đã tiến sát, Triệu Úy cũng không kịp nghĩ ngợi thêm. Bản trận của y có đến ba nghìn tinh binh, y muốn xem thử Trương Liêu này có phải mọc ba đầu sáu tay hay không mà lại ghê gớm đến vậy.
Ngay sau đó, Trương Liêu một mình một ngựa xông lên phía trước, trường thương trong tay vung ngang, đâm thẳng, khiến quân Thục đứng trước mặt không ai đỡ nổi một chiêu. Nhưng điều đáng sợ hơn là tám trăm tinh binh theo sau Trương Liêu. Để Trương Liêu có thể xuyên phá thuận lợi, Lữ Bố đã giao cả đội công kiên cho y, mà tám trăm tinh binh này chính là những người tinh nhuệ nhất trong đội công kiên, ai nấy đều dũng mãnh vô địch.
Triệu Úy ngồi trên lưng ngựa, tận mắt chứng kiến từng nhóm ba, năm quân Thục bị một người của đối phương đánh bại. Không chỉ vì cách đánh hung tợn của đối phương, mà còn vì trang bị của quân Quan Trung rõ ràng vượt xa quân Thục. Đao của Quan Trung vừa chém xuống, quân Thục liền đổ gục; trong khi đó, đao của quân Thục lại chỉ làm nứt giáp đối phương, muốn đả thương kẻ địch phải chém liên tục hai, ba lần vào cùng một chỗ.
Trận chiến hỗn loạn khiến quân Thục không kịp nhắm vào yếu điểm như cổ hay đầu của đối phương. Đội cận vệ của Triệu Úy khi vừa chạm phải đội công kiên của Trương Liêu đã lập tức tan rã, chẳng khác nào một con trâu điên dẫm nát tất cả trên đường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây