“Phu nhân sao lại như vậy?” Đêm xuống, Lữ Bố nhìn Nghiêm thị quay lưng lại với mình, không khỏi ngạc nhiên. Áo đã cởi nửa chừng mà lại quay lưng thế này là sao?
“Phu quân tự biết rồi.” Nghiêm thị hậm hực.
Lữ Bố kéo chăn lụa đắp cho nàng: “Nếu không muốn nhúc nhích, thì cứ đắp kỹ lại, đêm nay trời còn lạnh đấy.”
Nghiêm thị quay đầu lại, đôi mắt sáng ngời vốn định nhìn chồng với ánh mắt giận hờn băng giá, nhưng qua nhiều năm chung sống, nàng hiểu rõ tính cách của chồng mình. Nghe một câu quan tâm, nàng liền mềm lòng.
“Phu quân sao lại bắt nạt Linh Khởi như vậy?” Nghiêm thị khẽ than phiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây