Sau trận tuyết lớn ở Trường An, thời tiết trở nên lạnh hơn rất nhiều. Giả Hủ nếu không thực sự cần thiết thì không muốn mở cửa, nhưng dù là chủ nhân trong nhà, đôi khi ông cũng không quyết định được mọi thứ.
Trong căn phòng mờ tối, Giả Hủ khép chặt chiếc áo dày quanh người. Không khí trong phòng ngột ngạt từ lò than đang cháy hừng hực. Ngước lên, Giả Hủ nhìn Lữ Bố và Lý Nho đang lấm lem bụi đường, họ tới mà không hề về nhà trước. Giả Hủ bèn đưa tay xoa mặt mình thật mạnh để tỉnh táo hơn.
“Chủ công muốn lấy Nam Dương là để chiếm đất hay chiếm người?” Mặc dù lòng ngập tràn bất mãn với việc Lữ Bố và Lý Nho đột ngột đến, nhưng Giả Hủ vẫn tập trung suy nghĩ về câu hỏi này.
Vấn đề mà Lữ Bố đưa ra lần này là điều mà ngay cả Giả Hủ cũng không ngờ tới. Theo ý ông, Lữ Bố lẽ ra chỉ cần suy tính cách đánh chiếm Nam Dương. Chuyện này đã có Lý Nho hỗ trợ bên cạnh, Giả Hủ cho rằng Lữ Bố hoàn toàn tự mình làm được.
Việc Viên Thuật giam giữ sứ giả triều đình thực sự là một hành động khiêu khích không ai lường trước. Việc đẩy Viên Thuật ra khỏi Nam Dương không phải là chuyện khó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây