Sau trận động đất ở Trường An, nhờ sự can thiệp kịp thời của Lữ Bố, lòng dân nhanh chóng ổn định trở lại mà không có bất kỳ cuộc nổi loạn nào. Lữ Bố cử các đại thần đi bốn phương truyền chiếu chỉ cho các chư hầu, còn tại Quan Trung, tình hình tương đối yên bình. Mặc dù Lữ Bố rất muốn chiếm lấy Hà Đông và Tịnh Châu, nhưng y hiểu rằng lúc này chưa phải thời cơ tốt. Việc cần làm bây giờ là kiên nhẫn, chăm lo trị quốc, phát hiện nhân tài và quan sát kỹ lưỡng những biến động trên thiên hạ.
Thời gian gần đây trôi qua khá yên bình, nhờ vào tình hình Quan Trung dần ổn định. Lữ Bố có thêm nhiều thời gian bên gia đình, cùng vợ con dạo chơi trên sông Vị Thủy hoặc đi săn bắn. Đêm về, bên cạnh y là ba người phụ nữ tuyệt sắc với những nét duyên dáng riêng biệt: Nàng Nghiêm thị dịu dàng thùy mị, Vương Dị mạnh mẽ và oai vệ, còn Điêu Thuyền thì mềm mại quyến rũ. Đây có lẽ là quãng thời gian thư thái nhất trong cuộc đời của Lữ Bố.
“Chủ công, Văn Ưu tiên sinh cầu kiến.” Tuyết rơi nhẹ bao phủ cả Quan Trung, trên mặt đất đọng một lớp tuyết dày chừng vài tấc. Lúc này, Lữ Bố đang chơi đùa cùng con gái Lữ Linh Khởi trong tuyết thì Điển Vi tiến vào hành lễ bẩm báo.
“Ừm,” Lữ Bố nhìn vào người tuyết xấu xí mà hai cha con vừa hoàn thành và cười lớn, hỏi con gái, “Con thấy thế nào?”
“Xấu quá đi!” Lữ Linh Khởi đỏ ửng đôi má vì lạnh nhưng tinh thần lại vô cùng phấn khởi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây