Trong đại sảnh của nhà Lữ Bố có đặt một chiếc bàn bát tiên, đây là kiểu bàn mà Lữ Bố đã nhờ thợ đóng theo trí nhớ của mình từ những chiếc bàn ghế của nhà Đại Càn. Bàn có kèm ghế, mỗi khi ăn uống, cả gia đình ngồi quây quần bên nhau, tạo cảm giác gần gũi ấm cúng hơn là ngồi tách rời. Lữ Bố rất thích kiểu bàn này, tự đặt trong nhà mình dùng, người ngoài cũng không thể can thiệp.
Đã nửa tháng kể từ khi Vương Doãn mời Lữ Bố đến dự tiệc. Trong nửa tháng này, Lữ Bố cũng không nhàn rỗi, theo lời Giả Hủ, hắn bắt đầu âm thầm cho người đến Lũng Tây, Thiên Thủy và những nơi khác để rải tin đồn về việc tăng thuế. Tác dụng thì chưa thể thấy ngay, phải mất hai, ba tháng mới phát huy hiệu quả.
“Chủ công, có Hoàng môn Thị lang Dương Lễ đến cầu kiến.” Một thân vệ bước vào, cúi chào Lữ Bố.
“Mời vào.” Nghe thế, Lữ Bố đứng dậy. Dương Lễ là một hoạn quan hầu hạ thiên tử trong cung, nhưng thời buổi hiện tại, quyền lực của hoàng đế đã sa sút, các hoạn quan đương nhiên càng không còn quyền hành gì. Giờ đây, các hoạn quan trong cung đều ngấm ngầm tìm chỗ dựa. Tuy sĩ nhân xem thường Đổng Trác, nhưng không phải ai cũng dễ dàng bước lên thuyền của ông ta. Nếu không thể nhờ vào Đổng Trác, họ sẽ nhắm đến những người thân tín của Đổng Trác, như Lữ Bố chẳng hạn.
Hiện tại, Lữ Bố đang có vận mệnh hanh thông, lại được Đổng Trác tin tưởng, trở thành một lựa chọn lý tưởng của các hoạn quan. Dương Lễ là một hoạn quan mà Lữ Bố đã lựa chọn, người này hành sự thận trọng, nhanh nhạy. Dù không có bản lĩnh lớn, nhưng trong cung cũng không cần bản lĩnh gì lớn lao. Chỉ cần người đó có thể nắm bắt được những tin tức có lợi và có khả năng chuyển ra ngoài đúng lúc là đủ, và Dương Lễ hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây