Quận An Định nằm về phía tây bắc núi Kỳ Sơn. Qua khỏi Kỳ Sơn, dễ dàng cảm nhận sự thưa thớt của cư dân, núi non ngày càng nhiều, đưa mắt nhìn xa, hầu như mọi điểm cuối tầm nhìn đều có núi chắn ngang.
Núi nhiều thì đất canh tác cũng ít đi, cảnh vật chẳng thể nào giống Quan Trung với dân cư đông đúc. Dù hiện tại Quan Trung dân chúng không sống sung túc, nhưng dải đất phì nhiêu kéo dài tám trăm dặm xứ Tần Xuyên vẫn đủ nuôi dưỡng biết bao người. Dù dân Hà Lạc lưu tán về đây đông đúc, nhưng chỉ cần quản lý tốt, vùng đất màu mỡ Quan Trung vẫn có thể dung nạp và khiến họ yên ổn lập nghiệp.
Mâu thuẫn giữa Đổng Trác và các thế gia cũng bắt nguồn từ đây. Đổng Trác muốn có thêm nhân khẩu, nhưng lại không có chỗ để bố trí. Tám trăm dặm đất xứ Tần hầu hết là điền sản của thế gia Quan Trung, nên muốn an cư lạc nghiệp cho dân lưu tán chỉ có cách để họ làm tá điền cho các thế gia, điều này hiển nhiên trái với lợi ích của Đổng Trác.
Ngoài xứ Tần, Tây Lương dân cư vốn đã thưa thớt, chẳng thể so bì với vùng Trường An, nhưng trên những dải núi xen kẽ, vẫn có thể thấy những ruộng bậc thang nằm lác đác trong các khe núi, thậm chí có nơi còn mở được ruộng trên núi, miễn là ngọn núi đủ lớn và có nguồn nước dồi dào.
Làm ruộng trên núi như vậy cũng thường thấy ở vùng Tịnh Châu, nhưng so ra không dễ dàng như ở đồng bằng Quan Trung hay Hà Lạc. Vì vậy, Tây Lương vẫn luôn bị xem là vùng đất cằn cỗi. Chỉ có thành Cửu Nguyên ở phía bắc, nơi Lữ Bố sinh ra, là vùng đất dễ sống hơn, nhờ nằm trên đồng bằng Hà Tảo rộng lớn, tuy khí hậu lạnh giá nhưng đất đai màu mỡ, lại có sông lớn bao quanh, không những không gây tai họa mà còn làm cho hai bờ đất đai thêm trù phú.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây