Long Phù

Chương 4: Hà vi thiên tử (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng từ Thái Cổ đến nay, Phù Chiếu này cũng đã biến mất, Hoàng Đế các thời kỳ cũng không được trời cao sắc phong, chỉ là dựa vào vũ lực và quyền mưu tới ngồi vững vàng giang sơn.

Hiện tại Hoàng Đế Cổ Đạp Tiên của Đại Vĩnh Vương Triều, niên hiệu "Thiên Phù", ý tứ chính là muốn tìm kiếm Tế Thiên Phù Chiếu, danh chính ngôn thuận trở thành Thiên Tử.

- Quyển sách này mang về xem.

Hắn vỗ vỗ bụi bặm bên mình, nhét sách ở trong túi quần, quay người trở về tiểu viện.

Hiện tại hắn mới mười bốn tuổi, chỉ có thể ở một tiểu viện vắng vẻ bên cạnh hoàng cung.

Sau khi mười lăm tuổi thành niên, có thể khai phủ dựng trạch, thành gia lập nghiệp, đồng thời sắc phong tước vị, nhận lấy thuế ruộng cố định, khi đó thời gian sẽ khá giả hơn chút ít.

Đương nhiên dùng thân phận của hắn, muốn thụ phong Thân Vương và Quận Vương thì đừng nghĩ, được phong cái Phụng Ân Tướng Quân cũng đã không tệ rồi.

Tôn thất tước vị của triều đình phân Thân Vương, Quận Vương, Trấn Quốc Công, Phụ Quốc Công, Trấn Quốc Tướng Quân, Phụ Quốc Tướng Quân, Phụng Quốc Tướng Quân, Phụng Ân Tướng Quân.

Chỉ có hoàng tử đặc biệt được sủng ái mới có thể phong vương, hoàng tử bình thường thì trước phong cấp thấp, cũng không cha truyền con nối, về sau giảm dần.

Tiểu viện của hắn ở biên giới phương bắc của hoàng cung, chỉ có hai ba gian phòng, trống rỗng, nhìn không thấy cung nữ và thái giám hầu hạ.

Hắn không được sủng ái, tiền tiêu hàng tháng còn thường xuyên bị cắt xén, không có mẫu tộc ủng hộ, chính là thằng xui xẻo, ai sẽ theo hắn?

Không giống hoàng tử có mẫu tộc phú khả địch quốc, ra tay hào phóng, nuôi dưỡng thế lực, tung hoành cung cấm.

Trong viện cũng rất lộn xộn, cỏ dại khắp nơi, từ trong khe hở phiến đá chui ra, chập chờn ở trong gió, còn có chim chóc đang tìm hạt cỏ ăn.

Ban đêm chồn cáo qua lại, xà trùng bò sát.

Phía bắc hoàng cung người ở thưa thớt, có từng mảnh rừng cây và hồ nước, ban ngày cũng u ám, đến ban đêm càng quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp, ngay cả thị vệ lớn mật cũng tim đập chân rung.

Nhưng Cổ Trần Sa không quan tâm, trốn ở chỗ này tránh họa là tốt nhất.

Vừa mới vào tiểu viện, trước mặt đi tới cái tiểu thái giám, trong tay đề đầu gà trống lớn, ò ó o kêu, trông thấy hắn lập tức xoay người:

- Thập Cửu gia, hôm nay có gà ăn, hôm nay Thượng Thiện Giám mua rất nhiều đồ ăn mới lạ, ta xin xỏ rất lâu, cuối cùng cũng cho chúng ta một con gà.

Cổ Trần Sa làm sao cũng không cao hứng nổi, thở dài:

- Tiểu Nghĩa Tử, ngươi đi theo ta bấy lâu, luôn trung thành và tận tâm, ta chỗ tốt gì cũng không có cho ngươi, ngươi còn luôn bị người khi dễ.

Tiểu Nghĩa Tử này là thái giám duy nhất chịu đi theo hắn, đã rất nhiều năm.

- Thập Cửu gia ngàn vạn lần đừng nói như vậy, ta vốn chỉ là con chó ghẻ có cũng được mà không có cũng không sao mà thôi, chỉ có Thập Cửu gia coi ta là người, ta dám không trung tâm sao?

Tiểu Nghĩa Tử vội vàng quỳ xuống:

- Thập Cửu gia, viện này quá hoang vắng rồi, có cần nhổ cây cỏ không? Quét dọn sạch sẽ, ở cũng thoải mái hơn chút ít?

- Câu cửa miệng nói, phòng ở không quét làm sao quét thiên hạ, ta chính là muốn nơi đây hoang vu chút ít, để người cảm thấy ta chán chường như chết, như vậy sẽ ít đi rất nhiều phiền não.

Cổ Trần Sa nói:

- Đứng lên đi.

- Tiểu nhân minh bạch.

Tiểu Nghĩa Tử đứng lên, thình lình trượt tay, con gà trống đột nhiên bay lên, đá về phía phía Cổ Trần Sa.

Quác quác quác...

Chân gà hung hăng bắt lên mặt hắn.

Cổ Trần Sa cuống quít, lấy tay đi ngăn cản, móng vuốt tàn khốc cào da thịt trên tay của hắn xuống.

Xoát!

Hắn từ trong tay áo rút ra chủy thủ, dùng chiêu thức hoành tảo thiên quân cắt cổ con gà kia.

Võ công của hắn bình thường, nhưng cũng khổ luyện qua, lực trói gà vẫn phải có.

Gà trống bị cắt cổ, máu gà vẩy lên người.

- Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết!

Tiểu Nghĩa Tử sợ tới mức hồn bất phụ thể.

- Đứng lên đi, chuyện nhỏ mà thôi.

Cổ Trần Sa không để ý:

- Ngươi mang nó đi nấu, ta trở về phòng băng bó miệng vết thương, đổi lại bộ y phục mới.

Hắn cả người là máu, nhìn cực kỳ chật vật.

Trở về phòng cỡi quần áo, xoạch! Quyển sách kia rơi xuống, phía trên cũng dính huyết dịch, mơ hồ có thanh quang hiện lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 65%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)