- Giống như thế gia và trẫm sao?
Hạ Long Uyên thản nhiên ném bốn thanh kiếm gãy, quay người chậm rãi bước lên đài cao của mình, ngửa mặt lên trời cười lớn:
- Đối với quốc gia này, trẫm đáng chết các ngươi cũng vậy, vậy thì trẫm cuối cùng vì Thần Châu trừ bỏ hai mối họa này, chẳng phải rất sảng khoái sao?
Bước chân lên đài của hắn đã vô cùng yếu ớt và khó khăn, đài cao mà trước đây chỉ cần một bước là lên được, lúc này bước đi loạng choạng, mất một lúc lâu mới chậm rãi đi đến đỉnh, ngồi xếp bằng.
- Trẫm... Ta đọc sách thật ra không nhiều lắm, chín năm giáo dục bắt buộc còn chưa học xong. Chi hồ giả dã, đến đây học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây