Loạn Thế Thư

Chương 76: Kinh trập (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Sao Triệu Trường Hà có thể tìm thấy điểm yếu kém này, giống như hắn đã từng phá giải trăm ngàn lần rồi? Không phải chưa... Học qua rồi cũng không thể, hắn căn bản không thể hiểu rõ nhược điểm trong chiêu thức của mình, vậy cũng quá nghịch thiên rồi...

Tâm tư chợt lóe lên, thấy Triệu Trường Hà tóm lấy cây mây, hắn cũng tóm lấy một cây mây, mượn lực đánh đu.

Nhưng mà Triệu Trường Hà lôi kéo cây mây thế thôi, hắn kéo một phát, trên tay hư không, cây mây bỗng nhiên bị chặt đứt.

Cùng lúc đó, giống như đụng phải cơ quan gì, từng khúc gỗ được vót nhọn xung quanh lao vụt tới.

Lưu mật báo của tên khốn kiếp kia, há chẳng phải là vì giờ khắc này? Khiến cho hắn cho rằng bản thân hiểu rõ tình huống nơi này, nhưng mà trên thực tế Triệu Trường Hà lại âm thầm bố trí bẫy, Vương Đại Sơn biết cái rắm gì!

Nhưng Phương Bất Bình hiểu rõ người giữa không trung không dùng sức, trường đao trong tay như múa hoa lê, chỉ trong phút chốc đã chém bay toàn bộ cọc gỗ, không có chút uy hiếp nào, đúng là một vị cường giả kinh nghiệm phong phú.

Phía sau đầm nước, chẳng biết từ lúc nào Triệu Trường Hà đã giương cung lắp tên, trong mắt lộ ra sát cơ.

Vụt một tiếng, cung như phích lịch, tiễn như sao băng.

Phương Bất Bình bên kia vừa mới đối phó xong bẫy rập, gánh nặng trong lòng được phá giải, tiếng dây cung vang tên, tiễn đã tới trước mặt.

Hắn lấy cung ở đâu ra? Rõ ràng trên người không mang mà?

Suy nghĩ lóe lên, Phương Bất Bình chợt quát một tiếng, một đao nhanh chóng vụt qua mũi tên.

Tiễn khí xoắn ốc sau khi được khí tức huyết sát chuyển hóa gia trì gấp hai lần thì bùng nổ, khí tức huyết sát vô cùng khủng bố xông vào kinh mạch, quấy đảo huyết khí trong cơ thể Phương Bất Bình bắt đầu cuồn cuộn. Hắn không chịu được mà lui lại một bước triệt tiêu một kích mạnh mẽ như vậy, mũi tên kia bị hắn đánh lệch.

Phương Bất Bình còn chưa kịp thở dốc, trước mắt huyết quang lóe sáng.

Huyết đao vạch phá thương khung, dưới ánh trăng có một thân ảnh vọt đến, như Thiên Ma lăng không.

Thần phật đều tán!

Từng đợt từng đợt thế công, giống như trường hà dâng trào, khí thế không thể chống đỡ!

- Keng!

Phương Bất Bình vung đao cản gấp, thanh âm giao kích kinh thiên động địa dường như vang vọng khắp nơi.

Lực cũ lao đến, lực mới chưa sinh. Triệu Trường Hà bên kia chuẩn bị đã lâu chỉ chờ giờ phút này.

Lúc này liều mạng tung một đao.

Khóe miệng hai người tràn ra vết máu, cánh tay căng lên, đôi mắt đỏ tươi như thú.

- Không ngờ, ngươi có thể liều đến nước này, được lắm…

Hai bên tranh phong, Phương Bất Bình chiếm thế thượng phương, chậm chậm nói:

- Nhưng cũng chỉ đến đây thôi…

Lời còn chưa dứt, trước mắt một mảnh trắng xoá.

Một bao vôi ở nổ tung trước mặt, hắn ăn phải không ít, đôi mắt đau đớn, không nhìn thấy gì nữa.

Mẹ nó, cho rằng đây là một vị hảo hán thế mà lại ở thời điểm kịch liệt nhất, cuồng bạo nhất, sôi sục nhất, bỗng nhiên nện vôi!

Phương Bất Bình cũng không kịp chửi mẹ nó, cổ họng bỗng nhiên nghít phải hơi lạnh.

Ánh trăng im ắng.

Khuôn mặt Phương Bất Bình đầy vôi, cổ họng chảy máu, chậm rãi ngửa mặt lên trời ngã quỵ, rầm một tiếng, tuyên cáo trận truy đuổi này kết thúc.

Chỉ sợ hắn sắp chết cũng không ngờ lần này mình truy sát, lại gặp phải kết quả như này.

Triệu Trường Hà vô cùng suy yếu chậm rãi rút lui mấy bước, một đao cắm trên mặt đất, nửa quỳ dưới đất, ngụm lớn thở dốc.

Một tiễn một đao này, mưu đồ đã lâu, đã dùng hết rất cả lực lượng, tiêu hao hết thảy tiềm năng, nếu như không thể liều mạng lần này nhất định phải chết.

Đà chủ Ma giáo, người bình thường quả thực không thể sánh bằng, vô cùng mạnh. Nếu như ra giang hồ, anh kiệt vô số, vượt cấp khiêu chiến cũng không đơn giản như trước.

Về phần vôi?

Sinh tồn là quy luật tự nhiên.

Loạn Thế thư cũng nhận, không phải sao?

Triệu Trường Hà hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng chống người đứng dậy, rút đao bỏ vào bao, nhanh chân xuống núi.

- Nhị ca, mau mau! Nhanh hơn chút nữa!

Thiếu nữ lo lắng lôi kéo ca ca bay lượn:

- Ngay cả Huyền Quan tam trọng hắn cũng chưa đột phá, Phương Bất Bình rèn luyện ở Huyền Quan tứ trọng đã bao nhiêu năm, đánh không lại đâu.

- Bảo muội từ bỏ nhiệm vụ rồi mà, ai cho phép muội vụng trộm đi đánh lén ban đêm!

- Còn nói cái này làm gì, về nhà cho huynh mắng có được không vậy!

Thôi Nguyên Ung rất bất đắc dĩ theo sát muội muội chạy như bay vào núi, vừa vừa bước vào đường núi không xa, vẻ mặt thoáng động, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Bầu trời lóe lên kim quang, Loạn Thế thư lại hàng phần mới.

- Tháng hai, kinh trập. Triệu Trường Hà tập võ bốn tháng, Huyền Quan phá tam trọng. Đồng thời, Phân đà chủ Phương Bất Bình Lực trảm Huyết Thần Giáo Bắc Mang.

- Tiềm Long bảng biến động.

- Tiềm Long chín mươi mốt, Triệu Trường Hà.

- Trường hà rơi cửu thiên, hợp ở giang hồ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 47%👉

Thành viên bố cáo️🏆️