Loạn Thế Thư

Chương 65: Giang hồ nhi nữ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhạc Hồng Linh rất muốn nói đợi khỏi bệnh cái khỉ gì, ngươi biết mình muốn nghỉ mấy ngày không?

Hắn không chỉ bị phản kích bị thương mà cưỡng ép vận dụng tuyệt kỹ tiêu hao rất nhiều. Nhạc Hồng Linh nhìn ra được, toàn thân hắn khí huyết hư hại, cơ bắp xụi lơ, vừa rồi còn nói chất lượng chân khí rất cao mà bây giờ khô kiệt đến nỗi không nhìn thấy một tia nào cả, hiện tại ngay cả con ngỗng nhào đến cũng có thể đánh chết hắn.

Nhưng tên này vẫn cứ cười, cực kỳ thoải mái vui vẻ, đúng là đáng đánh đòn mà.

Đúng là hào kiệt.

Loại người này không nên kéo theo chuyện nam nữ thường tình, cuộc đời hắn nên theo con đường chém giết trên giang hồ mới phải.

Nhạc Hồng Linh bĩu môi, không thèm trào phúng hắn mà nói:

- Chân khí của ngươi ta đã có suy đoán nhất định.

- Hả?

Triệu Trường Hà ngẩng đầu nhìn nàng.

- Vừa rồi không phải ngươi mượn dùng chân khí loại bỏ thần phật câu tán, mà là đồng thời vận dụng lực lượng Khí Huyết và chân khí, kết hợp lại giống như một loại công pháp vậy. Điều này nói rõ tính tương thích của nó, bất cứ lúc nào cũng có thể sử dụng chuyển hóa thành một loại lực lượng ngươi cần, bất luận là trong hay ngoài. Trước mắt, đối với ngươi mà nói chính là dự trữ thêm một phần khí huyết Huyết Sát Công.

Triệu Trường Hà vui vẻ nói:

- Như vậy rất tốt!

Nhạc Hồng Linh nói:

- Trước mắt ngươi chủ yếu sử dụng Huyết Sát Công, ta lo lắng khi ngươi luyện đến cấp cao hơn, cho dù người tu hành gì cũng có thể bị chân khí này hấp thu dung nạp. Ý chí của hải nạp bách xuyên vô cùng hùng vĩ, không biết là ai sáng tạo, rất lợi hại.

Triệu Trường Hà khẽ vuốt cằm, vậy là được rồi. . . Công pháp này quá phù hợp với một đứa con riêng lưu lạc bên ngoài như Hạ Long Uyên. Bất kể là hài tử và mẫu thân học gì với người ngoài đều có thể tích hợp với môn công pháp này, cuối cùng vẫn chuyển hóa, dùng công pháp của hắn làm chủ. Mà ý nghĩ trăm sông đổ về một biển ban đầu cũng là ý chí của Đế Vương.

Triệu Trường Hà lần đầu lộ vẻ kính trọng đối với vị Lão Hoàng Đế chưa từng gặp mặt, quá ngầu rồi. Trong lòng đột nhiên suy nghĩ, một người lợi hại như vậy đến lúc tuổi già đầu óc sẽ ngu ngốc như vậy sao? Theo lý mà nói hắn cũng không già như vậy, thần nhân tu hành như vậy, hơn mười mấy tuổi mà được xem là già sao?

Chẳng lẽ chỗ nào có vấn đề sao… Thực sự đã chết rồi sao? Hay là luyện công nhiều bị tẩu hỏa nhập ma rồi?

Hắn vẫn đang suy tư thì Nhạc Hồng Linh đã lười biếng đi vào nhà:

- Bất luận ngươi có bao nhiêu suy nghĩ, đêm nay nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt. Hiện tại không phải ta trốn ở đây chữa thương mà là ta muốn hộ pháp cho ngươi.

Triệu Trường Hà vất vả di chuyển vào phòng, vừa liếc mặt một cái đã nhìn thấy vết thương ở bụng Nhạc Hồng Linh đã được băng bó cẩn thận.

Nhắc tới cũng lạ, trước đó vì chuyện này mà Triệu Trường Hà né ra ngoài, Nhạc Hồng Linh đỏ mặt. Nhưng giờ khắc này nhìn thấy cảnh tượng này lại cảm thấy chuyện này có gì hay mà né tránh chứ? Một vết thương trên bụng trông vô cùng dữ tợn, rốt cuộc có thể nhìn thấy sự mập mờ kiều diễm gì từ nơi này chứ? Căn bản chả có gì.

Có lẽ là bởi vì, khi đó gặp phải một người xa lạ, mà bây giờ đã là bằng hữu?

Không biết sao nữa, tóm lại Triệu Trường Hà liếc qua, chẳng có cảm giác gì cả, chủ động ngồi ở mép giường nhắm mắt khôi phục, Nhạc Hồng Linh cũng bôi thuốc trị thương rồi băng bó lại, khoanh chân ngồi trên ghế nhắm mắt, trông vô cùng tự nhiên.

Chỉ một lúc sau, hai người cùng ngồi thiền, bóng đêm trở nên yên ắng.

Đây dường như là tình cảnh mà Nhạc Hồng Linh luôn nghĩ tới, chẳng qua là đến hơi trễ chút mà thôi… Nếu không phát sinh những chuyện xấu hổ kia thì tốt quá rồi. Trước khi ngồi thiền, trong lòng hai người gần như cùng lóe lên ý nghĩ này.

...

Hôm sau trời vừa sáng, Nhạc Hồng Linh đã kết thúc an dưỡng, mở mắt.

Triệu Trường Hà vẫn đang ngồi thiền, nhíu mày, trông có vẻ rất đau đớn.

Không phải đau đớn vì khôi phục sự tiêu hao mà là Huyết Sát Công vốn dĩ có chút khuyết điểm, lúc cơ thể yếu ớt muối khôi phục sẽ khó khăn hơn lúc cơ thể bình thường, chẳng qua nội công của hắn cũng đang giúp đỡ xoa dịu bớt nên tình huống cũng khá tốt.

Nhạc Hồng Linh nhìn thấy vậy thì suy nghĩ, hán tử này lúc luyện công phải chịu nhiều đau khổ hơn người thường, Huyết Sát Công có thể dày vò bất cứ lúc nào. Đồng thời càng nỗ lực tu tập, tần suất dày vò càng cao. Huyết Thần Giáo có rất nhiều luyện Huyết Sát Công đến mức phải từ bỏ, mà Triệu Trường Hà lại rất nỗ lực, giống như phân cao thấp với sự đau đớn này.

- Ngươi sao rồi?

Người ngoài không thể nhìn thấy cảnh này, chỉ thấy một thân hào khí, khí thế cuồn cuộn.

Hắn nhiều lần tự vấn công pháp và tuổi thọ của hắn ở đủ góc độ để muốn nhìn xem công pháp hiện tại có thể thay thế Huyết Sát Công không, cuối cùng đáp án là trước mắt vẫn chưa được. Trong lòng hắn có lẽ rất thất vọng, nhưng trên mặt không hề thể hiện ra, luôn tỏ vẻ thoải mái.

Nhạc Hồng Linh biết bản thân vô cùng tán thưởng người này, hắn nói hắn có thể nhìn thấy cảnh tượng giang hồ trong mơ trên người mình, thực ra góc nhìn của nàng cũng vậy không phải sao?

Ngang ngược? Thực ra nàng cũng như vậy. Hào hiệp và ngang ngược có đôi lúc cũng gần giống nhau, ước chừng có thể xem là giang hồ nhi nữ, khác biệt với đám người Thôi Nguyên Ung. Nhạc Hồng Linh nàng ở trong Thôi Nguyên Ung cũng chỉ là một nữ nhân thô tục ngang ngược mà thôi.

Bọn hắn là cùng một loại người cho nên cảm thấy thân thiết. Mà Thôi Nguyên Ung công tử như ngọc, là người tốt, lo lắng nàng lỡ tay rơi vào trong đạo phỉ còn bị thương nữa, nhưng mọi người cũng rất khó hòa hợp với nhau.

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, có người đến gần.

Tay Nhạc Hồng Linh đè chuôi kiếm, ánh mắt lộ vẻ hung ác.

- Cốc cốc…

Tiếng đập cửa vang lên:

- Lão đại

Nhạc Hồng Linh thở dài một hơi, quay đầu nhìn Triệu Trường Hà, hắn vẫn đang đau đớn thống khổ. Nàng lắc lắc đầu, qua đi mở cửa.

Ngoài cửa là đầu bếp, đưa tới mấy chiếc màn thầu, còn có hai bát cháo loãng, mấy đĩa dưa cải. Thấy đại tẩu mở cửa, trong mắt đầu bếp cũng lóe lên một tia kinh diễm, không dám nhìn nhiều, cúi đầu cười cười:

- Chào đại tẩu, đây là bữa sáng Lão đại phân phó, đưa thêm cho đại tẩu một phần.

Nhạc Hồng Linh đỡ trán.

Đừng mở miệng là gọi đại tẩu vậy chứ, như vậy sẽ khiến nàng thoải mái hơn nhiều.

Nhưng cho tới bây giờ cũng chỉ có thể đóng vai này thôi, Nhạc Hồng Linh bất đắc dĩ vươn tay nhận bàn ăn:

- Đa tạ.

Đầu bếp xoa xoa tay:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 47%👉

Thành viên bố cáo️🏆️