Bước vào linh đường, xung quanh linh đường là một nhóm nữ nhân tiểu hài tử cúi đầu hành lễ, đều đang khóc.
Triệu Trường Hà tiến lên hành lễ thắp hương, nhìn trái nhìn phải sắc mặt của những người xung quanh, luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Cái gọi là nữ nhân tiểu hài tử, không có tiểu hài tử, toàn là nữ nhân, từ hai mươi đến bốn mươi lăm mươi tuổi đều có, xem ra đều là thiếp thất của người đã khuất, không có lão nhân tiểu hài tử, cũng không có những người thân thích khác như huynh bá thúc đệ, rất không giống một gia đình.
Hơn nữa tiếng khóc cũng rất kỳ lạ. Ở hiện đại, việc đi viếng linh đường của người thân vẫn thường thấy, những người thân nhìn thấy ban đầu đều khóc vài ngày sau còn mấy ai khóc mãi không thôi, cho dù có thì cũng chỉ còn lác đác vài người. Nhưng những người này đã bao nhiêu ngày rồi, vẫn còn khóc.
Bất giác nhớ lại, nếu thời gian ở hiện đại vẫn tiếp tục trôi thì lúc này mình hẳn đã "Mất tích" gần một năm rồi. Không biết phụ mẫu sẽ khóc như thế nào... Bôi chút đồ lên lá vàng thì tính là gì, nếu đánh thắng được mụ chột, mẹ kiếp, có lòng giết chết mụ ta luôn!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây