Triệu Trường Hà nói:
- Bởi vì cô nói có thể tiến vào giấc mơ trị bệnh, nghe quá giả, cô nói với bất kỳ người nào, cũng sẽ mắng cô có bệnh?
Nữ tử thản nhiên nói:
- Thế thì chưa hẳn, tôi nói với người khác, có mấy người chân thành mời tôi cùng anh ta cùng tiến vào giấc mơ... Tôi thấy anh có thể từ việc này tìm ra đáp án, vì sao anh không có bạn gái.
Triệu Trường Hà bị xỉ nhục thê thảm, rất hối hận hôm qua vì muốn phân tích giấc mơ tiết lộ quá nhiều chuyện riêng tư, cứng giọng nói:
- Ai thèm cùng cô tiến vào giấc mơ... Hơn nữa cô nói những lời này, sao biểu cảm, giọng điệu có thể lạnh lùng như thế, cứ như là người máy vậy?
Nữ tử nói:
- Trình bày sự thật không cần biểu cảm cùng giọng điệu.
Mẹ nó... Triệu Trường Hà trực tiếp nói sang chuyện khác:
- Mặc kệ giả bộ ra sao, dù sao hôm nay tôi tới để thử một chút, cái tiến vào giấc mơ là như thế nào?
- Người bình thường nằm mơ có thể hoàn toàn kiểm soát hành vi của loại mộng tỉnh này(mơ mà tỉnh), trong mơ anh có thể tự do làm bất cứ điều gì, muốn trong mơ như thế nào có thế nấy, anh có lẽ có qua giấc mơ chi tương tự ?
- Đúng.
Triệu Trường Hà cảm thấy nàng dùng từ bắt đầu trở lên kì lạ, ví dụ chữ “Chi, người bình thường không phải sẽ dùng từ “như vậy?
Cô gái nói tiếp:
- Nhưng anh mấy lần nằm mơ lại vẻn vẹn chỉ có thể khống chế hành vi của mình, không khống chế được những thứ khác, mỗi lần đều không đạt được kết quả như mong muốn, phải không?
- Đúng.
- Anh sẽ kẹt trong ác mộng, không ngừng tuần hoàn, chính là bởi vì ý niệm dang dở trong mơ của anh không có hoàn thành. Nếu anh hoàn thành thì lập tức có thể thoát ra.
Cô gái hỏi:
- Cho nên mục tiêu của anh là cái gì? Ví dụ như... Chiến thắng đối thủ nào đó? Đồ sát tất cả những người ở đó? Hoặc vẻn vẹn muốn thoát khỏi cuộc chiến? Thậm chí xưng bá thế giới? Chho dù là khó hay dễ, cần phải biết mong muốn thực sự của anh, bằng không không có ý nghĩa.
Muốn đạt được kết quả gì?
Trong lòng Triệu Trường Hà trực tiếp lướt qua một đạo áo đen bóng người xinh đẹp, buột miệng thốt lên:
- Đương nhiên là muốn giết chết yêu nữ kia!
Thần sắc bình tĩnh của nữ tử khẽ co quắp một cái.
- Thế nào? Yêu nữ kia phải chết, có vấn đề gì sao?
- Không có.
Nữ tử bình tĩnh lại, từ từ nói:
- Mục tiêu thế nào là chuyện của anh, tôi lại không thể đi vào giúp anh, tôi chỉ giúp anh xác nhận mục tiêu, biết nên làm cái gì, làm như thế nào để kết thúc, chỉ thế thôi.
- Cô đã không thể giúp tôi, tôi nằm mơ vẫn là đánh không lại yêu nữ đó, đi vào chịu chết nữa à?
Cô gái yên lặng đẩy những thẻ bài đã sắp xếp trong tay ra:
- Rút ba tấm.
- Đây là cái gì?
- Tấm thứ nhất, cho người trông mơ một loại năng lực, hỗ trợ anh đạt được mục tiêu.
- Cái này gọi là tặng hack?
- Dù sao cũng là mơ, điều gì bất thường cũng đâu có gì lạ.
- Có lý... Tấm thứ hai đâu?
- Quyết định vị trí xuất hiện, anh sẽ không trực tiếp xuất hiện tại chỗ nguy hiểm nhất, có thời gian để chuẩn bị.
- Cái này tốt cái này tốt. Tấm thứ ba đâu?
- Manh mối mục tiêu anh muốn đạt được, ví dụ như cô ta rốt cuộc là ai, hay là làm thế nào để tìm cô ta.
Triệu Trường Hà ngẩn người, cảm thấy kỳ lạ:
- Có manh mối trực tiếp nói cho tôi biết là được, tại sao còn muốn tôi rút bài?
- Bởi vì tôi cũng không biết là cái gì, chỉ có thể căn cứ vào thẻ bài anh rút mà giải đáp, anh có thể xem như là coi bói.
Triệu Trường Hà liếc mắt nhìn thẻ bài trên bàn, cũng không nói nhiều, tiện tay từ giữa đó rút ra ba tấm.
Trên thực tế, cho tới bây giờ anh vẫn không tin những gì cô gái nói lắm, nhưng chẳng còn gì để mất, cứ thử xem, không được cũng chỉ bị lừa mấy chục nhân dân tệ, coi như là quyên cái combo KFC Crazy Five V cho đứa bạn.
Tiện tay lật ra lá bài thứ nhất, hình vẽ chính là một con mắt to lớn, trên thẻ còn có bối cảnh ảo, giống như là bóng lưng một người.
Tấm thứ hai là một cái ngọc bội hình tròn chạm khắc hình rồng bên trong, với bối cảnh nguy nga, giống như là long ỷ trong cung điện?
Tấm thứ ba tối đen như mực, giống như một tấm màn đen thuần túy, lờ mờ lại lộ ra một chút kim sắc, phác hoạ thành một khuôn mặt tựa thần phật, không nhìn rõ chi tiết.
Nữ tử im lặng một hồi lâu.
Triệu Trường Hà cũng có chút cạn lời:
- Cô còn nhắm mắt lại làm gì,hay cô thấy được?
- Lá thứ nhất này nói đơn giản là con mắt ở sau lưng anh.
Cô gái cuối cùng tỉnh táo lại, từ từ nói:
- Nhưng tăng nhẹ thị lực của anh, mấu chốt ở chỗ, có thể cho anh thêm tầm nhìn sau lưng anh.
Cô đúng là thấy được thật... Triệu Trường Hà sững sờ một chút, đột nhiên cảm thấy có chút thú vị.
Bản thân hận nhất chính là bị đánh lén, cái này không phải vừa khéo sao? VCho dù cô gái này là vì nghe xong giấc mơ của mình cố ý giải thích, ít nhất bên trong bức họa quả thật là con mắt sau lưng.
Cái thứ rút bài này chẳng lẽ là phản ứng theo tiềm thức của mình sao?
- Vậy... Tấm thứ hai là vị trí? Ngọc bội kia đại biểu cái gì?
Nữ tử lại lần nữa trầm mặc, qua một hồi lâu, bỗng nhiên nói:
- Anh đi vào trong sẽ biết.
Triệu Trường Hà:
- ???
Nữ tử bỗng nhiên đưa tay nhặt lá bài họa tiết con mắt lên, Triệu Trường Hà đến cả động tác tay của cô ta đều không thấy rõ, lá bài đã dán ở trên trán của hắn.
Một lúc sau, trời đất quay cuồng, Triệu Trường Hà biến mất không thấy nữa, tựa như chưa từng tồn tại qua.
Ngay cả lá bài họa tiết con mắt cũng biến mất theo, hai tấm thì vẫn nằm yên trên bàn như cũ.
Cô gái cầm lá bài đen cuối cùng lên, lẳng lặng mà ngồi mấy giây, nhỏ giọng tự nói:
- ... Anh ta rút được lá bài manh mối danh tính của mình thật...
Cô từ từ mở mắt, đồng tử đen như mực, giống như màn đêm hoang vu, lạnh lẽo nhưng vô cùng hút hồn.
- Giết chết yêu nữ? Hừ... Tôi chờ anh.